Phật Thuyết Kinh Bồ Tát Tùng đâu Thuật Thiên Giáng Thần Mẫu Thai Thuyết Quảng Phổ Kinh Bồ Tát Xử Thai - Phẩm Một - Thiên Cung
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Trúc Phật Niệm, Đời Dao Tần
PHẬT THUYẾT KINH BỒ TÁT TÙNG
ĐÂU THUẬT THIÊN GIÁNG THẦN
MẪU THAI THUYẾT QUẢNG PHỔ
KINH BỒ TÁT XỬ THAI
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Trúc Phật Niệm, Đời Dao Tần
PHẨM MỘT
THIÊN CUNG
Tôi nghe như vậy!
Một thuở nọ, Đức Phật ở giữa rừng Song Thọ, phía Bắc thành Già Tỳ La Bà Đâu, thuộc dòng họ Thích Ca, sắp xả thân mạng để nhập Niết Bàn.
Vào giữa đêm mồng tám tháng hai, Đức Phật đích thân gấp các Y Tăng Già Lê, Uất Đa La Tăng và An Đà La Bạt Tát làm ba lớp, trải trong kim quan rồi nằm lên trên, chân xếp chồng lên nhau, lấy bát, tích trượng trao cho Tôn Giả A Nan.
Tám Vua ở nước lớn đều đem năm trăm tấm vải trắng tẩm hương chiên đàn đặt hết vào trong kim quan, dùng năm trăm tấm vải quấn kim quan lại rồi đem năm trăm cỗ xe chở hương tô du để rưới trên vải trắng.
Bấy giờ, Đại Phạm Thiên Vương đưa các Phạm chúng đứng bên phải, Thích Đề Hoàn Nhân dẫn Chư Thiên Đao lợi đứng bên trái, Đại Bồ Tát Di Lặc và các Bồ Tát có thần thông ở mười phương đứng ở phía trước.
Khi sắp nhập tam muội Kim Cang Toái thân Xá Lợi, Đức Thế Tôn suy nghĩ: Lành thay pháp không thể nghĩ bàn! Ta đã chuyển pháp chân thật ấy ở Thế Giới Ta Bà.
Sau khi suy nghĩ như vậy, Thế Giới khắp mười phương đều chấn động đủ sáu cách.
Lúc này, Đức Thế Tôn từ trong kim quan duỗi cánh tay sắc vàng ròng ra bên ngoài, hỏi Tôn Giả A Nan: Tỳ Kheo Ca Diếp đã đến chưa?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Chưa.
Đức Thế Tôn lại hỏi: Tỳ Kheo Ngưu Thi đã đến chưa?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Vị ấy đã nhập Niết Bàn trên Cõi Trời, chỉ đem đến ba y và bình bát.
Phật bảo bốn chúng: Nay Ta vĩnh viễn diệt độ.
Ngài liền vén vải vào trong kim quan, im lặng không nói, như vậy ba lần, rồi đưa tay ra hỏi Tôn Giả A Nan và bốn chúng: Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, cùng tám Vua nước lớn, tám bộ chúng Trời, Rồng, Quỷ Thần, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, Nhân và Phi Nhân.
Thế nào, này Tôn Giả A Nan! Kinh Phương Đẳng Đại Thừa Ma Ha Diễn mà Ta trước sau đã đưa ra, ông có thông đạt hết chăng?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Con biết.
Đức Phật nói như vậy ba lần và hỏi Tôn Giả A Nan: Khi ở cung Trời Đao Lợi, ta giảng nói pháp cho mẫu hậu Ma Da, ông cũng biết chăng?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Con không biết.
Phật hỏi A Nan: Thế nào, này A Nan! Khi ở Long cung, ta giảng nói pháp cho Long Vương, có vô số ức ngàn Long Chúng đều đắc đạo, lưu lại toàn thân Xá Lợi một trăm ba mươi trượng, ông có biết không?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Con không biết.
Đức Phật dạy: Thế nào, này A Nan! Ta ở trong thai mẹ mười tháng, đã giảng nói cho các Bồ Tát về pháp bất thoái chuyển khó có, là hạnh không thể nghĩ bàn, ông có biết không?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Con không biết.
Phật dạy A Nan: Ông hãy lắng nghe cho rõ và suy nghĩ cho thật kỹ. Bây giờ ta sẽ phân biệt rõ ràng từng chi tiết và hạnh khó có của Bồ Tát Đại Sĩ.
Tôn Giả A Nan bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Con xin muốn được nghe.
Phật dạy A Nan: Cách đây về phương Đông nam một ức một vạn một ngàn sáu mươi hai hằng hà sa cõi, có Thế Giới tên Tư Lạc, Phật ở cõi ấy hiệu là Hương Diễm gồm đủ mười tôn hiệu Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn, hiện nhập Niết Bàn mà đến cung Trời Đao Lợi này.
Trải qua vô số A tăng kỳ kiếp đã ba mươi sáu lần làm Đại Phạm Thiên Vương, ba mươi sáu lần làm thân Đế Thích, ba mươi sáu lần làm Chuyển Luân Vương, chúng sinh được hóa độ không rơi vào hàng Nhị Thừa và các đường ác.
Vì sao?
Vì tất cả đều do thần thông trí tuệ của Phật chiêu cảm tạo được.
Thế nào, này A Nan! Như Lai có ở trong thai hay không ở trong thai?
Tôn Giả A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Thân Như Lai không ở trong thai.
Phật dạy A Nan: Nếu Như Lai không ở trong thai thì làm sao nói Như Lai mười tháng ở trong thai để chỉ dạy giảng nói pháp?
A Nan thưa: Bạch Thế Tôn! Có ở trong thai cũng là vắng lặng, không ở trong thai cũng lại là hoàn toàn vắng lặng.
Khi ấy, Đức Thế Tôn dùng thần túc hiện ra mình đang ở trong thân của mẫu hậu Ma Da, đang nằm, ngồi, kinh hành, trải đại cao tòa ngang rộng tám mươi do tuần, lan can bằng vàng bạc, dùng lụa Trời, lọng Trời treo trên hư không, trỗi những kỹ nhạc không thể tính kể. Lại dùng thần túc đi từ phương Đông đến Thế Giới Ta Bà này có cả một vạn tám ngàn cõi, Bồ Tát Đại Sĩ đều vân tập đến.
Phương Nam, Tây, Bắc, bốn hướng cũng như vậy.
Ở phương dưới có sáu mươi hai ức cõi, các Bồ Tát dùng thần thông đến dự đại hội.
Phương trên có bảy mươi hai ức không giới Bồ Tát cũng đến tập hợp ở trong thai.
Bấy giờ, Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi từ tòa ngồi đứng dậy, đến bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Các Đại Sĩ Bồ Tát vân tập đến đây là muốn nghe Thế Tôn Giảng nói pháp không thể nghĩ bàn, các môn tam muội, các môn Đà La Ni.
Tam muội nhất tướng, tam muội không, tam muội đạo tánh, tam muội chân thật, tam muội hư không vương, tam muội thệ tập tự, tam muội thọ tánh, tam muội hành tích, tam muội hàng ma, tam muội trừ uế ô… cả ức ngàn na do tha tam muội như vậy thì hôm nay Như Lai nhập vào tam muội nào ở nơi thai để nói pháp không thể nghĩ bàn cho các Đại Sĩ?
Phật bảo Bồ Tát Văn Thù: Ông hãy quan sát Bồ Tát nơi các quả vị nhất trụ, nhị trụ, cho đến thập trụ nhất sinh bổ xứ, tất cả đều đứng theo quả vị của mình, không có lẫn lộn.
Vì sao?
Vì nay ta sắp giảng nói pháp không thể nghĩ bàn cho các Đại Sĩ nên đại chúng này đều thanh tịnh, không xen tạp, cũng không ô uế.
Bấy giờ, Đức Thế Tôn với pháp âm thanh tịnh, nói kệ:
Xưa nay vô số kiếp
Thành vô số thân Phật
Nay nhập lại bào thai
Nhằm độ các chúng sinh.
Thân hành tịnh, không ác
Khẩu hành không dối trá
Ý hành luôn từ bi
Đạo Bồ Tát thanh tịnh.
Thương xót loài chúng sinh
Luôn ở bốn sông lớn
Chấp thường và đoạn diệt
Hồi hướng đạo bồ đề.
Được thân này rất khó
Đừng sinh tưởng ô uế
Nghĩ thân như gò mả
Nơi dã can rình rập.
Kẻ ngu quá chấp trước
Đắm vào ái không bỏ
Thân này không trở lại
Ngày đêm dục rúc rỉa.
Chín khổ là then chốt
Như bình đẹp đựng phân
Bị khát dục hành hạ
Vì sao sinh khổ não.
Như biển chứa các sông
Kẻ ngu cho là thật
Thân chẳng phải Kim Cang
Đừng làm nhiều hạnh ác.
Thọ thân thì phải chết
Sao không mau hành đạo
Nếu người sống ức kiếp
Họ còn phải bỏ dục.
Huống sống chẳng đủ trăm
Sao không biết dừng lại?
Người ngu luôn khen mình
Thân này nhờ phước Trời.
Mình nên hưởng vui thích thú
Nhưng chưa vui liền chết
Dục này không lâu dài
Người trí không nắm giữ.
Người nào muốn bỏ dục
Tuệ quán mười vô tưởng
Dục là pháp chẳng thật
Sinh diệt như bọt nước.
Là vật ảo thuật tạo
Biến hiện rất nhiều hình
Kẻ ngu cho là thật
Tìm sự thật không được.
Tánh không vốn tự không
Đầu cuối không sinh diệt
Phân biệt định vô tưởng
Dẹp sạch lậu chúng sinh.
Văn Thù! Ông nên biết
Hội vô lậu mười phương
Ta nhập định lưu ly
Giảng rộng pháp Phương Đẳng.
Hà sa Phật mười phương
Nói như ta không khác
Thương các loài quần manh
Ở mãi trong nhà lửa.
Ra khỏi thai, vào lại
Chết đây lại sinh kia
Chư Bồ Tát mười phương
Chứa hạnh hằng sa kiếp.
Dù ở cõi Ta Bà
Kiếp năm trược khổ não
Như mười phương cõi ta
Phương ấy bằng cõi này.
Xoay tròn trong năm đường
Thọ tội khổ đau dữ
Giải không tướng vô định
Cũng không có bản tế.
Nghĩa hoàn toàn một tướng
Tánh nó vốn vắng lặng
Luôn tưởng không sinh diệt
Hữu dư và vô dư.
Xưa ta phát nguyện lớn
Thọ thai khắp năm đường
Trong hóa, thấp, noãn, thai
Cũng nói pháp hiếm có.
Ai chấp trước năm ấm
Dạy họ vô sở hữu
Mười hai pháp kết nhau
Si, hành gốc sinh tử.
Rơi trong bốn điên đảo
Dạy họ bốn chân thật
Khổ đế không có đế
Tập, tận, đạo cũng vậy.
Dục, ngã, giới, kiến, thọ
Cũng giống như bốn ái
Phân biệt tánh chân thật
Như hư không vắng lặng.
Tuy qua bờ sinh tử
Không trụ vào Niết Bàn
Nay ở trong thai mẹ
Nói pháp độ quần sinh.
Trong Quốc Độ Ta Bà
Vô số hằng hà sa
Ở trong thai nói pháp
Cứu độ A tăng kỳ.
Hư không, không ranh giới
Cõi Phật cũng như vậy
Chúng sinh thọ thần thức
Tánh chân thật khác nhau.
Đem tuệ sáng giáo hóa
Tùy theo loại mà độ
Hoặc hiện thân để độ
Nghe tiếng được giải thoát.
Hoặc tư duy về khổ
Tập đế tận gốc đạo
Tư duy bốn ý chỉ
Đoạn ý, bốn thần túc.
Năm căn và năm lực
Lấy bảy giác làm hoa
Tám phẩm đạo Hiền Thánh
Dùng để trang nghiêm thân.
Phân biệt ngã không kia
Vô tưởng tuệ tịch tĩnh
Không mong có chốn cầu
Luôn trụ không, vô tuệ.
Sơ nhập định hữu giác
Quán ba mươi bất tịnh
Nghịch thuận đều tỉnh giác
Nhập định giải không quán.
Chín định nhập lần lượt
Phân biệt không giác quán
Lại vui diệt tận đạo
Sơ định đủ năm pháp.
Ý hỷ lạc đã diệt
An ổn nhập bốn pháp
Các Đại Sĩ trí tuệ
Không hành theo điều này.
Vì các thứ phiền não
Ứng trực trước chúng sinh
Qua nhiều kiếp thiền định
Thân gầy như cây khô.
Xông ướp hương Tam Thiền
Năm chi không rời rã
Tuệ Phật không thể lường
Nơi có cũng chẳng có.
Bậc Chánh Giác Vô Thượng
Không sinh, cũng không tử
Khi thành Phật đến nay
Ta du quán Tam Thiền.
Nếu nhập vào Tứ Thiền
Không nói nhưng được độ
Ta quán cõi hư không
Chúng sinh không chỗ tựa.
Thần, lực, trí Chư Phật
Mới biết tận nguồn gốc
Những vị học đoạn lậu
Chưa phân biệt được hết.
Phẩm đạo rất thâm diệu
Nhị thừa không thể biết
Ta quán bằng thiên nhãn
Tuệ nhãn và Phật Nhãn.
Do bốn thức thọ hình
Nếu hóa hiện trong đó
Địa, thủy, hỏa hình sắc
Cũng không thể quán thấy.
Chư Phật có thần lực
Đều khiến đến bờ kia
Các Cõi Phật mười phương
Hằng sa A tăng kỳ.
Lấy đạo tuệ làm gốc
Dạo ở cõi hư không
Nếu như dùng nhục nhãn
Quán không giới chúng sinh.
Miệng thở hơi vào khắp
Vô số chúng sinh vào
Khi ấy những loài này
Đều được thành kiến đạo.
Nên biết pháp thân Phật
Chân thật không nghĩ bàn
Phật chủ tướng ba cõi
Thương cứu thảy chúng sinh.
Cõi Dục, Sắc, Vô Sắc
Để chứng được đạo tuệ
Không còn lòng dâm, nộ
Và dòng họ nhà si.
Thấy hình liền nhập đạo
Đâu cần học, vô học
Vô lượng các Cõi Phật
Thành đạo đều khác nhau.
Có vị từ hữu tưởng
Có vị từ vô tưởng
Không tu tập lại nữa
Chân như bốn Thánh đế.
Bồ Tát quán thanh tịnh
Nhập thiền không chướng ngại
La hán, Phật Bích Chi
Nhập định đều khác nhau.
Đời đời không còn sinh
Thì đâu có gốc sinh
Kẻ ngu si chấp trước
Cho sinh đó là ngã.
Chúng ta tự xưng ngã
Không thấy có ngã sở
Bồ Tát hành Tứ Thiền
Duyên Giác không thể biết.
Bồ Tát nhập Sơ Thiền
Ba mươi hạnh vô lậu
Trăm bảy định tam muội
Thở ra vào đều đặn.
Nhị định bảy mươi hai
Tự quán vô ngã tưởng
Dù qua bao kiếp khổ
Cũng không lìa thiền hành.
Bốn trụ đoạn các lậu
Mới đạt Nhị Thiền này
Vì do dự sáu trụ
Nhập định như sóng nước.
Tám vạn bốn ngàn hạnh
Vẫn còn không kìm chế
Ta vốn đối sáu trụ
Thoái chuyển mười hai kiếp.
Luôn sinh khởi tưởng lạc
Luân hồi vực sinh tử
Được Đức Phật Định Quang
Ký biệt tâm kiên cố.
Lập chí không thoái lui
Nên mới đạt Tam Thiền
Đoạn trừ bảy vạn cấu
Diệt sạch hết gốc rễ.
Sư Tử vô úy bước
Xiển dương đại pháp điển
Dạo hết các Cõi Phật
Lễ lạy, thờ cung kính.
A tăng kỳ quá khứ
Chư Phật các Thế Tôn
Đều ở cõi của mình
Thệ nguyện làm Phật Sự.
Dù tâm không thoái chuyển
Luôn sợ đọa nẻo kém
Cả ức ngàn chúng sinh
Không làm động mảy lông.
Hành vượt qua bất trụ
Thẳng vào đạo bồ đề
Những thú vui tham đắm
Diệt hẳn, không tưởng nhớ.
Trừ Thầy, Tổ, Cha Mẹ
Còn lại không luyến nhớ
Mới thành hành Nhất thiền
Gọi: Thí độ vô cực.
Hành quán không ai bằng
Cửu địa thông bản tuệ
Không nhập vào diệt tận
Đến nơi tòa thành Phật.
Làm duyên cho chúng sinh
Đi đến nơi cây Phật
Độ cả A tăng kỳ
Tập hợp tại Đạo Tràng.
Mười phương vô lượng cõi
Chư Đức Phật Thế Tôn
Đều duỗi thả tay phải
Lành thay Đại Sư Tử!
Mười lực, vô sở úy
Nhập sâu vào Tứ Thiền
Thương xót đến muôn loài
Xin mau ra khỏi thiền.
Để độ người chưa độ
Cứu thoát người chưa thoát
Bốn thức xứ tối tăm
Khao khát vị thiền duyệt.
Không trái lời Phật dạy
Rồi liền tự khen ngợi
Lại tự mình suy nghĩ
Do thân này tạo ra.
Chắc chắn nhập Niết Bàn
Để độ cho chúng sinh
Chư Phật đều hiện ra
Lành thay Thích Ca Văn!
Lập ý nguyện lớn lao
Đừng sinh tâm thoái lui
Chuyển pháp luân vô thượng
Đánh vào trống đại pháp.
Người nghe mau giải thoát
Qua kiếp số không khó
Trí nhanh, trí vô ngại
Trí biện, trí thông đạt.
Trí đạo, trí minh tuệ
Trí đoạn, trí vô sinh
Trí diệt tận bất khởi
Trí tiêu, trí chín bậc.
Trí Sư Tử vô úy
Trí điện hống âm hưởng
Trí đoạn tọa bất động
Trí đại bi vô ngại.
Trí thân tướng trang nghiêm
Trí bạt khổ mẫn hộ
Trí kiến giải vô phược
Trí thọ biệt thủ chứng.
Trí hàng ma phá quân
Trí thành vô ngã mạn
Trí ý dũng tinh tấn
Trí thí bất vọng báo.
Trí hành nhẫn thọ nhục
Trí Kim Cang thập lực
Trí trụ kiếp bất động
Trí tập chúng hòa hợp.
Trí tối thượng đạo sư
Trí tàm quý pháp phục
Trí Bồ Tát thệ nguyện
Trí thần túc biến hiện.
Trí cảnh giới vô ngại
Trí đoạn ý diệt kiết
Trí thanh tịnh chiếu minh
Trí tự thức túc mạng.
Trí huyền giám tha tâm
Trí phụ mẫu chân tịnh
Trí phân thân sát độ
Trí xử thai vô uế.
Trí thức định bất loạn
Trí nhất hướng tín thọ
Trí nhập định quan sát
Trí phân biệt thân tướng.
Trí tam thập bất tịnh
Trí diệt tai trừ hoạn
Trí Bồ Tát thứ đệ
Trí siêu việt giáo hóa.
Trí diệt thập nhị duyên
Trí Duyên Giác thời ngộ
Trí Thanh Văn thọ hóa
Trí xuất thập nhị thập.
Trí quán tuệ vô ngại
Trí thọ đạo huyễn giám
Trí nhất dạ vi kiếp
Trí dĩ kiếp vi nhật.
Trí niệm Phật Phật hiện
Trí sát độ thanh tịnh
Trí vô hữu nhị thừa
Trí độc bộ vô úy.
Trí duyệt khả chúng ý
Trí sở tác dĩ biện
Trí bất tạo tiền hậu
Trí diệt cố vô tận.
Trí nhập định trừ tưởng
Trí quán nội ngoại thân
Trí Như Lai thọ tuệ
Trí Hiền Thánh mặc nhiên.
Đức Phật nói kệ này xong, cả ức trăm ngàn vô lượng chúng sinh đều phát tâm tiến hết vào địa tín. Lại có mười hai na do tha Bồ Tát ở nơi địa quán hạnh, không trụ vào tam trụ mà thành tựu Cõi Phật.
Ở phía bên phải có bảy vạn bảy ngàn ức chúng sinh đạt đến bậc bất thoái chuyển.
Phật lại nói với Văn Thù: Nay nơi pháp hội này không một người nào cấu bẩn, ô uế xen lẫn, bị thoái chuyển.
Vì sao?
Vì tất cả đều là những hàng lợi căn, không còn sinh tử, không còn bị trói buộc, không vướng mắc, không diệt, không sinh, tu đạo thanh tịnh, thọ chứng thành tựu, mong muốn ưa thích nghe chánh pháp không thể nghĩ bàn của Chư Phật.
Các vị đã chiến thắng chúng ma, khử trừ tâm kiêu mạn. Bên ngoài mặc dù giáo hóa A tăng kỳ chúng sinh trong các Cõi Phật, nhưng bên trong tâm hiện bày diệu dụng nơi vô lượng trăm ngàn tam muội.
Những tam muội ấy là: tam muội Sư Tử phấn tấn. Tam muội Siêu hành đăng vị. Tam muội Quảng tấn siêu bộ. Tam muội Đồng chân lạc pháp. Tam muội Tứ đạo sinh diệt. Tam muội Vô tưởng đẳng hành. Tam muội Vãng nghệ bất thoái Đạo Tràng.
Tam muội Quan sát chúng tâm. Tam muội Niệm nhất sinh bổ xứ. Tam muội Vô hình tượng. Tam muội Địa trung dũng xuất. Tam muội Giải phược chiến đấu. Tam muội Đảnh thọ tối thắng. Tam muội Chúng sinh hỷ kiến.
Tam muội Nhập bất tư nghì. Tam muội Phật giới bất tư nghì. Tam muội pháp giới trừ uế bất tư nghì. Tam muội Thánh Chúng bất tư nghì. Tam muội Chúng sinh khởi diệt bất tư nghì. Tam muội Long lực hưng giáng bất tư nghì.
Tam muội Tại chúng thượng trung vương bất tư nghì. Tam muội Dũng mãnh hàng phục oán bất tư nghì. Tam muội Thọ mạng vô lượng bất tư nghì. Tam muội Tại ngũ đạo năng thọ khổ bất tư nghì. Tam muội Chư Phật hiện tại bất tư nghì. Tam muội Tứ sự cúng dường bất tư nghì.
Các vị ấy trang nghiêm thân với một ức một ngàn tam muội như vậy.
Lại có tam muội Tốc tật bất tư nghì, trong một ngày, xuất gia hành đạo, đến nơi gốc cây thành Phật, giáo hóa chúng sinh, làm thanh tịnh Cõi Phật.
Lại có tam muội Lưu trú đãi duyên bất tư nghì, Như Lai duyên nơi tam muội này, thọ mạng vô lượng A tăng kỳ kiếp. Chúng sinh nào có duyên thì được độ vào cảnh giới Niết Bàn Vô dư, nhưng Như Lai không vào Niết Bàn, mà lại tạo nhân duyên để hành đạo Bồ Tát.
Lại có tam muội Phật lực bất tư nghì, từ Cõi Phật này đến Cõi Phật kia, trong khoảng thời gian chốc lát như người khảy móng tay mà đã thọ ký cho vô lượng hằng hà sa chúng sinh và cũng làm cho họ trong ngày đó đều thành Phật.
Đó là thần lực của Bồ Tát ở trong thai.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Bát Nhã Ba La Mật - Phẩm Bảy Mươi Hai - Phẩm Bồ Tát Hạnh
Phật Thuyết Kinh Tuệ ấn Tam Muội - Phần Sáu
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh đạo Thủ Nhị Bính
Phật Thuyết Kinh Tập Nhất Thiết Phước đức Tam Muội - Phần Bảy
Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Hoa - Phẩm Mười Bốn - Bồ Tát Từ đất Vọt Lên
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Bảy - Bảy Pháp - Phẩm Bảy - ðại Phẩm - Phần Ba - Thành Trì
Phật Thuyết Kinh Chư Pháp Tập Yếu - Phẩm Hai Mươi Hai - Từ Bi Với Hữu Tình