Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ - Phẩm Sáu - Phẩm Quán Thiên Dạ Ma Thiên - Tập Bốn

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Bát Nhã Lưu Chi, Đời Nguyên Ngụy

PHẬT THUYẾT

KINH CHÁNH PHÁP NIỆM XỨ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Bát Nhã Lưu Chi, Đời Nguyên Ngụy  

PHẨM SÁU

PHẨM QUÁN THIÊN

DẠ MA THIÊN  

TẬP BỐN  

Nguyên nhân thứ năm tạo ra phóng dật: Thích gần bạn ác, phá tịnh giới, làm ác, không suy xét đúng, vì gần bạn ác, sống phóng dật nên sau khi chết đọa vào đường ác địa ngục.

Lại nữa chúng sinh có vô lượng hành động, vô số ý nghĩ, không có tâm quyết định, dù tạo nghiệp lành nhưng không có nghiệp nhất định, chỉ tạo nghiệp bất định nên đều bị tản thất, không làm rốt ráo nghiệp thế gian hay xuất thế gian, không bố thí, không tu phước, không suy nghĩ đúng. Vì phóng dật nên phạm giới, sau khi chết đọa vào đường ác địa ngục.

Nguyên nhân thứ sáu tạo ra phóng dật: Những chúng sinh không hành chánh pháp, xa lánh Thánh đế, không hành theo tám Thánh đạo, không quan sát kỹ những việc mình làm. Kẻ ấy vì phóng dật loạn tâm nên sau khi chết đọa vào đường ác địa ngục.

Nguyên nhân thứ bảy tạo ra phóng dật: Tham vị ngon, bất cứ ở đâu cũng luôn nhớ nghĩ vị ngon, làm theo sở thích, không suy nghĩ việc khác, không làm việc lành, không giữ chánh giới, luôn thích được mời ăn. Vì tham vị ngon nên bị lừa dối, không tạo nghiệp lành, không nghĩ đến vô thường, khổ, không, vô ngã, chỉ nhớ pháp điên đảo bất thiện, không làm việc lợi ích. Kẻ này sau khi chết đọa vào đường ác địa ngục.

Nguyên nhân thứ tám tạo ra phóng dật: Chúng sinh được dục lạc lại tham đắm dục lạc ấy cho rằng dục lạc thường còn không thay đổi, luôn an ổn, không hư hoại.

Luôn nghĩ đến dục lạc ấy, thân, khẩu, ý luôn tạo ác, không biết việc nào nên làm không nên làm, không biết pháp nào đúng sai, không biết diệt trừ khổ não, không nghĩ đến vô lượng khổ não sai khác của địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, những gì không đáng nhớ lại nhớ, không nghĩ đến con đường chết, tất cả thế gian đều nằm trong sự sống chết, thần chết gây hại mà không biết.

Chúng sinh ấy tham đắm hoan lạc bị chúng lừa dối. Đến lúc chết mới hối hận, bị lửa đốt thân đọa vào đường ác địa ngục.

Nguyên nhân thứ chín tạo ra phóng dật: Tất cả Trời, người luôn bị tâm tham ái dục lạc lừa dối, không biết quy Phật, Pháp, Tăng, không giữ giới, không nghe pháp Phật, không sống theo giới luật của Phật. Những việc cần làm lại không làm, thích nghe những việc phi pháp, không thâm nhập vào chánh pháp, không sợ tội đời sau, không thấy khổ sau khi chết, mất lợi ích, bị tâm oán thù dối gạt, sau khi chết đọa vào đường ác địa ngục.

Nhạo Kiến nên biết! Dục lạc ấy không thường còn, bị phá hoại.

Này Nhạo Kiến! Những Thiên Vương cõi Dạ Ma xưa kia bị thoái đọa đến đâu. Đó đều do nghiệp quả của họ thành tựu, họ bị lưới nghiệp thiện, bất thiện trói buộc luân chuyển trong sinh tử. Nhờ nghiệp thiện sinh trong cõi người, Cõi Trời. Do nghiệp ác đọa vào địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh. Này Nhạo Kiến! Những ai muốn được thân người thì đừng sống phóng dật.

Vì sao?

Vì thân mạng và dục lạc đều vô thường, hãy suy nghĩ như vậy đừng sống phóng dật.

Vì sao?

Vì có nhiều Chư Thiên do phóng dật mà bị thoái đọa. Như vậy kẻ ngu si đi trên đường phóng dật, không phải là người trí. Tất cả chúng sinh đều phải chết, thần chết luôn xuất hiện. Sự già nua, bệnh hoạn, ân ái cũng thế, dục lạc và nghiệp thiện ác cũng vậy. Như vậy tất cả tội lỗi luôn có trong chúng sinh.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn nói kệ:

Cây độc phóng dật ấy

Chỉ gồm có ba cành

Già nua, bệnh và chết

Luôn ở trên cành ấy.

Già, chết… không não hại

Trượng phu tạo nghiệp lành

Người nào không phóng dật

Đi trên đường Niết Bàn.

Búa lớn không phóng dật

Chặt phá các tội lỗi

Nhờ thoát khỏi tội ác

Nên được lạc vô thượng.

Thọ lạc bằng phóng dật

Lạc ấy luôn gây sợ

Ai xa lìa phóng dật

Sẽ được lạc bất thoái.

Trăm ngàn sự đảo điên

Do phóng dật lừa dối

Chính vì không hiểu biết

Nên không chịu lánh xa.

Bốn loại kiến điên đảo

Đều từ sự phóng dật

Trừ bỏ sự phóng dật

Là bỏ thù thế gian.

Vô lượng sự phân biệt

Là vô lượng khổ đau

Khổ sống chết lưu chuyển

Đều là do phóng dật.

Xả bỏ sự phóng dật

Sẽ được lạc bất thoái

Vì phóng dật làm mất

Tất cả pháp vô lậu.

Chư Thiên không phóng dật

Luân chuyển lên cõi trên

Chư Thiên vì phóng dật

Không đạt được giải thoát.

Hãy suy nghĩ so sánh

Phân biệt hết mọi thứ

Theo lợi ích mà làm

Sau sẽ không hối hận.

Dục lạc Chư Thiên thọ

Và những pháp nhỏ khác

Đó là pháp hữu vi

Nên biết chúng vô thường.

Pháp nào thuộc hữu vi

Cuối cùng đều tiêu diệt

Về sau bị hủy hoại

Luôn chịu những khổ đau.

Những ai tham dục lạc

Bị phóng dật gây hại

Đến lúc thân tan rã

Sẽ chịu nhiều đau khổ.

Đức Thế Tôn đã phân biệt rõ ràng, Thiên Vương Nhạo Kiến hiểu thấu đạo pháp, còn điều phục tất cả Chư Thiên làm cho họ từ bỏ phóng dật, có những Thiên Chúng bị phóng dật trói buộc không được tự tại cho đến lúc chết. Nghe được pháp Phật hai vạn Thiên Chúng cõi Dạ Ma đều đạt quả Tu Đà Hoàn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn tự nghĩ: Những gì nên làm ta đã làm, ta còn làm gì nữa để tạo lợi ích cho họ?

Thế Tôn lại suy xét đến những việc làm đời sau để tạo lợi ích an lạc cho chúng sinh khổ não.

Đức Thế Tôn lại ngồi trong hoa sen hóa hiện thần thông giống như Chư Thiên không mất, biến ra loài chim nói kệ cho họ nghe, dùng thần thông như thế để điều phục Chư Thiên, nói: Vào đời sau, Thiên Vương Nhạo Kiến sẽ bị thoái đọa.

Lại có Thiên Vương tên Mâu Tu Lâu Đà làm chủ cõi Dạ Ma sống phóng dật. Lúc ấy sẽ có những chúng sinh tạo nghiệp thiện lên núi Hoạt cao vui chơi, rồi dần dần lên hoa sen cũng ngồi trên đài sen như vậy. Hoa sen đó do ta hóa hiện.

Thiên Tử ấy thấy vậy ngạc nhiên, đi vào hoa sen có đủ mọi thứ thích thú. Ra khỏi hoa sen lại nói cho Chư Thiên khác nghe. Lúc ấy Chư Thiên trú ở chốn cũ đã từng nghe việc đó cũng đến nói với Thiên Vương Mâu Tu Lâu Đà.

Nghe xong Mâu Tu Lâu Đà tin kính Phật, Pháp, trồng căn lành cho đến khi đạt Niết Bàn. Khi tín tâm đã có, Mâu Tu Lâu Đà sẽ được nghe Đức Thích Ca Mâu Ni xuất thế, rồi đến chỗ Phật, nghe chánh pháp. Cứ thế Mâu Tu Lâu Đà nghe hết mọi việc từ Thiên Tử trú ở chốn cũ.

Như những gì hôm nay ông thấy, tôi đã nói hết. Hiện nay Đức Thích Ca Mâu Ni xuất hiện ở Diêm Phù Đề thuyết pháp cho chúng sinh, ông nên đến đó nghe pháp. Như những gì mà Đức Phật quá khứ Ca Na Ca Mâu Ni đã nói ông sẽ được như vậy, chắc chắn không nghi ngờ, ông sẽ được giải thoát.

Nghe Thiên Tử trú ở chốn cũ nói như vậy, Thiên Vương Mâu Tu Lâu Đà vui mừng kính trọng, tự nói: Những gì mà Đức Phật quá khứ Ca Na Ca thuyết giảng giờ đây ta đã được nghe, vì vậy ta vui mừng, tâm ta thanh tịnh. Chỉ nghe Thiên Tử trú ở chốn cũ nói lại mà đã vui mừng như thế huống gì được gặp Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni, được nghe chánh pháp. Nghĩ vậy, Thiên Vương cùng tám vạn Thiên Tử đi đến nước Ba La Nại.

Thấy sắc thân Phật thù diệu, trang sức bằng ba mươi bảy phẩm Bồ Đề, oai đức rực rỡ như núi vàng tất cả chúng sinh đều được lợi ích. Chư Thiên đều thấy Đức Phật thuyết pháp bốn đế cho vô lượng trăm ngàn quyến thuộc xung quanh. Đến nơi, Thiên Vương Mâu Tu Lâu Đà cùng tám vạn Thiên Chúng cúi đầu lạy sát chân Phật.

Đức Phật bảo: Lành thay, hãy đến đây Thiên Vương Mâu Tu Lâu Đà! Ông đã từng nghe Kinh Pháp của Đức Phật Ca Na Ca, nhờ nghe thế mà ông đến đây.

Lúc ấy, Thiên Vương Mâu Tu Lâu Đà tự nghĩ: Đức Phật là Bậc Nhất Thiết Trí, cực vi tế trí, vô chướng ngại trí, Đức Phật biết hết mọi việc của ta ở Cõi Trời trong đời quá khứ. Nghĩ vậy Thiên Vương vui mừng cùng tám vạn Thiên Tử đảnh lễ Thế Tôn, ngồi qua một bên.

Đức Thế Tôn lại bảo: Này Mâu Tu Lâu Đà! Hôm nay ta sẽ nói pháp cho ông. Pháp ấy trước giữa sau đều thiện, lời lẽ ý nghĩa đều thiện, là pháp thanh tịnh tối thượng viên mãn. Pháp môn này gọi là Thiên thừa lạc. Ông hãy lắng nghe suy nghĩ kỹ ta sẽ nói.

Thiên Vương Mâu Tu Lâu Đà thưa: Đúng vậy, bạch Thế Tôn! Con rất thích nghe.

Đức Thế Tôn lại hỏi: Những gì là pháp lạc của Thiên thừa?

Pháp đó có mười hai chi.

Này Mâu Tu Lâu Đà! Mười hai chi đó là gì?

Nếu người đời đi theo đường chính thì vào cung thành, không lo sợ, không nghi ngờ, không hủy hoại thân, khẩu, ý, thực hành mười hai pháp đó sẽ được sinh lên Trời.

Những gì là mười hai chi?

Mười hai thật đạo này ai đi sẽ được sinh lên Trời.

Này Mâu Tu Lâu Đà, thật đạo đó có năm công đức:

1. Thật ngữ: Được mọi người tin lời nói.

2. Bất hoại: Không ai hại được.

3. Thanh tịnh: Danh sắc luôn thanh tịnh.

4. Khả trọng: Luôn được quý trọng.

5. Thượng sinh: Sau khi chết, sinh lên Cõi Trời.

Kệ rằng:

Thật ngữ luôn điều phục

Được Chư Thiên cúng dường

Mọi người đều yêu mến

Sau được sinh lên Trời.

Này Mâu Tu Lâu Đà!

Đó là đạo sinh Thiên thứ nhất.

Mâu Tu Lâu Đà! Đạo sinh Thiên thứ hai là gì mà nếu sống theo sẽ được sinh lên Trời?

Đó là bố thí thanh tịnh, không nhơ, không hủy hoại, không sợ quả báo, cứ suy nghĩ như vậy. Người tạo nghiệp thiện được sinh lên Trời.

Đạo thứ hai này có ba công đức: Được mọi người yêu mến, luôn suy xét, vui vẻ, sau khi chết được sinh lên Trời.

Kệ rằng:

Bố thí được người mến

Lại suy xét kỹ lưỡng

Sau được sinh lên Trời

Quả bố thí như vậy.

Này Mâu Tu Lâu Đà! Đạo sinh Thiên thứ ba là gì mà nếu sống theo sẽ được sinh lên Cõi Trời?

Đó là nhẫn nhục.

Người nhẫn nhục có năm công đức:

1. Không tranh, không giận.

2. Không ai được tài vật.

3. Được mọi người yêu mến.

4. Có nhiều tâm bi.

5. Sau khi chết được sinh lên Cõi Trời.

Kệ rằng:

Sống hợp với nhẫn nhục

Thương yêu, không lo sợ

Được mọi người quý mến

Chết được sinh lên Trời.

Này Mâu Tu Lâu Đà! Đạo sinh Thiên thứ tư là gì mà nếu sống theo sẽ được sinh lên Cõi Trời?

Đó là mỹ ngữ lời nói tốt đẹp.

Này Mâu Tu Lâu Đà! Mỹ ngữ có sáu công đức:

1. Được mọi người yêu mến.

2. Sống nơi không lo sợ.

3. Nét mặt luôn thanh tịnh

4. Được tiếng khen.

5. Làm việc không cần suy xét.

6. Sau khi chết được sinh lên Cõi Trời.

Kệ rằng:

Được mọi người yêu mến

Lại càng thêm tiếng khen

Nét mặt luôn xinh đẹp

Chết được sinh lên Trời.

Này Mâu Tu Lâu Đà! Đạo sinh Thiên thứ năm là gì mà nếu sống theo sẽ được sinh lên Cõi Trời?

Đó là thương yêu tất cả chúng sinh. Người này cuối cùng đạt được Niết Bàn, có công đức không gì sánh bằng.

Kệ rằng:

Thương yêu các chúng sinh

Như Cha Mẹ thương con

Ngọc quý thương yêu người

Luôn ở trong tâm mình.

Này Mâu Tu Lâu Đà! Đạo sinh Thiên thứ sáu là gì mà nếu sống theo sẽ được sinh lên Cõi Trời?

Đó là chánh tâm. Người chánh tâm luôn làm việc lành, suy xét kỹ, lời nói tốt đẹp.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần