Phật Thuyết Kinh đại Phương đẳng đại Tập Hiền Hộ Bồ Tát - Phẩm Hai - Phẩm Tư Duy
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẬT THUYẾT KINH
ĐẠI PHƯƠNG ĐẲNG ĐẠI TẬP
HIỀN HỘ BỒ TÁT
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẨM HAI
PHẨM TƯ DUY
Khi đó Đức Thế Tôn lại bảo Bồ Tát Hiền Hộ: Này Hiền Hộ!
Hãy lắng tai nghe cho kỹ và ghi nhớ cho rành rẽ ta phân tích giải thích rõ ràng đối với những lời như ông vừa hỏi: Hiền Hộ thưa: Bạch Thế Tôn! Như vậy hay lắm! Con hết sức ưa thích lời dạy bảo của Như Lai.
Phật dạy: Thế nào lại đặt tên là tam muội Bồ Tát niệm tất cả Chư Phật hiện tiền?
Này Hiền Hộ! Nếu có vị Bồ Tát nào cầu trí giác vô thượng siêng năng dõng mãnh mang trọng trách cứu độ chúng sanh, hầu hạ cung cấp những nhu yếu cho bậc thiện tri thức, thường tu tập hạnh hướng nội suy ngẫm diệt sạch phiền não, xa lìa bạn ác dứt trừ các lời lẽ thế tục thu thúc sáu giác quan.
Đầu hôm giữa đêm sớm mai đều giảm bớt sự ngủ nghỉ, không tham đắm nơi y phục món ăn uống thuốc thang nhà cửa phòng xá địa vị, luôn ưa thích ở A Lan Nhã nơi thanh vắng.
Không tiếc rẻ tự thân, không trọng tánh mạng không trau chuốc hình dáng bên ngoài, không buông lung tâm thu thúc lại bằng tình thương cao cả hằng mong đem lại an vui cho chúng sanh, đối với chúng sanh lúc nào cũng vui vẻ xả bỏ xí xóa, phá vỡ phiền não thành tựu thiền định.
Không đắm say vị suy tư, quán sát sắc tưởng nhưng tâm lại rỗng rang không loạn động chánh niệm, không chấp giữ các ấm, không đam mê nơi các giác quan căn, không nghĩ tưởng các giới.
Không đam mê chỗ sanh, chế phục mình không tự cao ngã mạn. Không ganh tỵ tài sản của kẻ khác, hằng đem lại nhiều sự lợi ích cho thế gian.
Đối với các chúng sanh tâm luôn luôn bình đẳng kính xem họ như cha mẹ hoặc thương xót coi như đứa con độc nhất. Với tất cả pháp không có tư tưởng đối nghịch. Dù có trì giới nhưng không chấp trước.
Luôn an trụ trong thiền định nhưng lại không đam mê. Ưa thích học rộng nghe nhiều lại không sanh khởi sự phân biệt. Không thiếu xót giới hạnh, thiền định không bị xao động, trí không còn hư vọng.
Không còn mối hoài nghi nào đối với các pháp. Không đối nghịch với các Đức Phật, không hủy báng chánh pháp, không phá hoại Chư Tăng. Tu tập thấm nhuần năm pháp giải thoát diệt trừ được mười việc ác, nghĩ nhớ đến mười điều thiện.
Dứt sạch được chín món não hại của chúng sanh, trong tâm không xả ly môn quán cửu tưởng, nghĩ cách xả bỏ tám thứ giải đãi, chuyên tâm tu tập tám điều giác ngộ của bậc Đại Nhân.
Không nghĩ mình học rộng nên ngã mạn đã trừ. Quán sát dục vọng như đờm mũi, hết sức thích hạnh xuất gia thuận theo lời Phật dạy, khuyên nhũ chúng sanh nên thực hành công đức.
Ở trong ba cõi nhưng không ô nhiễm. Thấy tất cả Phật đều hiện ra trước mắt. Thọ tất cả thân đều xem như ảo mộng, suy ngẫm sự vận hành lại không thấy quá khứ, vị lai hiện tại. Bình đẵng đối với tất cả pháp không đối nghịch với tất cả thế gian, hành động cần thi hành không có mâu thuẫn.
Thông đạt pháp mười hai nhân duyên sâu xa, đi hết con đường của tất cả Như Lai trải qua, đắc sức nhẫn tối thượng, thể nhập chân pháp giới.
Nhìn chúng sanh giới bản tánh không sanh không diệt thấy Niết Bàn giới bổn lai hiện tiền huệ nhãn thanh tịnh thấy pháp không có hai tướng, tâm bồ đề không có chặng giữa không có bờ mé tất cả các Đức Phật thể tánh vốn không sai biệt. Thể nhập cửa trí huệ thanh tịnh vô ngại thấu rõ trí giác Bồ Đề tự nhiên, tập họp các Phật công đức không bao giờ cùng tận.
Này Hiền Hộ! Nếu có Bồ Tát nào muốn thành tựu tam muội Bồ Tát niệm Chư Phật hiện tiền trước tiên hết cần nên hoàn mãn các công đức như trên.
Hiền Hộ! Ông nên biết lại còn có vô lượng công đức cũng do từ tam muội này sanh ra.
Nếu như có ai hỏi do tam muội gì lại sanh công đức như thế?
Ông có thể trả lời đó chính là tam muội Bồ Tát niệm Chư Phật hiện tiền sanh ra công đức như vậy.
Lại này Hiền Hộ! Thế nào gọi là tam muội Bồ Tát niệm Chư Phật hiện tiền?
Này Hiền Hộ! Nếu có Tỳ Kheo Tỳ Kheo Ni Cư Sĩ nam Cư Sĩ nữ giữ giới trong sạch các công hạnh đã hoàn mãn, ở một mình tại chỗ vắng vẻ suy tưởng như thế này: Ở khắp mọi chỗ bất cứ phương nào chẳng hạn như phương Tây có Đức A Di Đà Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác.
Người này vừa nghe được danh hiệu lập tức tưởng nghĩ như vậy: Như ta vừa nghe danh hiệu Đức A Di Đà Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác hiện nay Ngài ngự ở Thế Giới Chư Phật. Thế Giới của Ngài tên là Cực Lạc Ngài thường ngự vào các Pháp Hội của các Bồ Tát để nói pháp và giáo hóa.
Rồi người nghe y theo chỗ nghe được chuyên tinh tưởng nhớ quán sát không ngừng nghỉ cho đến khi hình ảnh trên hiện rõ ràng trong trí sau cùng được thấy Đức A Di Đà Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác.
Lại này Hiền Hộ! Thí dụ như trong thế gian có kẻ trai hay gái lúc nằm chiêm bao thấy các vật báu như vàng bạc của cải, kho lúa hoặc thấy bạn bè hạng người quen biết hay đang lúc mơ cảm thấy tâm không ưa thích. Người nằm mộng này đối với cảnh được thấy hoặc chống đối hay xuôi theo, hoặc buồn lo hay vui thích.
Sau khi người này tỉnh dậy nhớ lại cảnh vừa thấy trong giấc mộng bèn hồi tưởng để kể cho người khác nghe và cảm thấy trong lòng có phần vui thích.
Cũng như thế, này Hiền Hộ! Thiện nam, thiện nữ ngồi ngay ngắn tinh thành chuyên chú tưởng nhớ Đức Phật A Di Đà tướng tốt vẻ đẹp, oai nghi của Ngài như thế, Pháp Hội như thế, Ngài thuyết pháp như thế…
Tùy theo sự kiện nghe được hết lòng tưởng nhớ nhất tâm liên tục có thứ lớp không tạp loạn trải qua một ngày hay một đêm như thế hoặc đến bảy ngày đêm tưởng nhớ liên tục theo như lời diễn tả về Đức Phật ấy.
Người này chắc chắn sẽ được thấy đức A Di Đà Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác, nếu như không thấy được Ngài giữa ban ngày thì cũng được thấy trong đêm hay trong giấc mộng Đức Phật A Di Đà hiện ra rõ ràng trước mắt.
Này Hiền Hộ! Như người trai hay gái trong thế gian này mắc phải công việc gì đó phải đi sang xứ khác, trong đêm mơ thấy quê nhà. Đang lúc mơ thật không biết đó là đêm hay ngày hoặc trong hay ngoài hình ảnh chốn quê nhà hiện ra rõ ràng trước mắt không ngăn sông cách núi và cũng không bị trở ngại bởi tối tăm hôn ám.
Hiền Hộ! Tâm của Đại Bồ Tát không bị chướng ngại cũng giống như thế. Đương lúc chánh niệm dù ngay trước mắt bị Thế Giới Phật án ở khoảng giữa, tất cả núi tu di, núi Thiết Vi, núi đại Thiết Vi và các dãy hắc sơn ngăn chặn nhưng tất cả đều không thể che lấp được tâm này, không ngăn trở sự thấy của nhãn quan.
Người này thật ra chưa đắc Thiên nhãn nhưng có thể thấy được Phật, chưa có Thiên Nhĩ lại nghe được lời Phật nói pháp, không có thần thông để bay qua Thế Giới Cực Lạc lại cũng không ẩn mất tại Thế Giới này rồi sanh qua trước mặt Phật ở Thế Giới kia.
Nhưng thật ra chỉ ở tại Thế Giới này do sức tu tập tưởng nhớ đã lâu nên hình ảnh Đức Phật A Di Đà và Thế Giới phương Tây hiển hiện rõ ràng trong trí, vì thế rốt ráo thấy được đức A Di Đà Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác và Tăng Chúng cùng các vị Bồ Tát ngồi vây quanh Ngài.
Hoặc thấy tự thân ở Pháp Hội đó nghe Phật nói pháp, nghe chi nhớ nấy rồi thể theo lời dạy thực tập thọ trì. Hoặc có lúc được thân cận cung kính lễ bái cúng dường Đức Phật A Di Đà, sau đó xuất ra khỏi tam muội này, lần lượt nhớ lại hết những gì vừa nghe đem ra dạy cho kẻ khác.
Này Hiền Hộ! Như trong nước Ma Kiệt Đà có ba gả hào hoa, chàng thứ nhất nghe ở thành Tỳ Da Ly có nàng dâm nữ tên là Tu Ma Na. Chàng thứ hai nghe được một dâm nữ khác tên Yểm La Ba Ly, còn chàng thứ ba lại nghe tên nàng Liên Hoa Sắc cũng là một dâm nữ.
Cả ba chàng nghe được như vậy lòng luôn khát khao tìm đủ mọi cách để gặp các nàng cho được, tâm lúc nào cũng tưởng nhớ không phút nào thôi.
Nhưng cả ba chưa từng gặp các nàng kia chỉ nghe lóm thôi, tâm nổi dục vọng mơ tưởng liên tục, sau đó nằm mộng mơ thấy gặp được các nàng cùng hành dục sự tại thành Vương Xá.
Dục sự đã xong tâm mong cầu dứt hy vọng cũng hết liền bừng tỉnh dậy. Sau khi tỉnh, nhớ lại các việc đã xảy ra trong giấc mộng liền qua đến chỗ ông thuật lại các việc đã nghe, kinh nghiệm, ghi nhớ như thế.
Ông nên đem phương pháp khéo léo tùy thuận giáo hóa nói pháp làm cho họ được trụ địa vị bất thối chuyển, cuối cùng thành tựu trí giác vô thượng.
Cả ba chàng đó trong tương lai sẽ thành Phật Hiệu là Thiện Giác Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác, Minh Hành Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn. Cả ba chàng này đã trụ được bậc bất thối chuyển nhớ lại chuyện xưa rõ ràng phân minh.
Này Hiền Hộ! Thiện nam thiện nữ nào muốn thành tựu được tam muội Đại Bồ Tát niệm Chư Phật hiện tiền, thân người này thường ở Thế Giới đây vừa nghe danh hiệu Đức Phật A Di Đà lại có khả năng nhiếp tâm tưởng nhớ liên tục rành rẽ không hề tạp loạn được thấy Đức Phật A Di Đà rõ ràng đó là Bồ Tát tưởng nhớ hoàn mãn thành tựu tam muội này thấy được Phật A Di Đà nên liền thưa thỉnh với Phật: Bạch Thế Tôn! Các hàng Bồ Tát thành tựu pháp gì để được sanh về Thế Giới Cực Lạc đây?
Phật A Di Đà đáp lời vị Bồ Tát: Nếu có người nào phát tâm cầu sanh về Thế Giới Cực Lạc này nên luôn luôn nhiếp tâm tưởng nhớ Phật A Di Đà giữ gìn chánh niệm liên tục liền sẽ được Vãng Sanh.
Người đã được sanh về rồi, Đức Thế Tôn biết rõ tâm địa của hắn cũng nghĩ nhớ tới hắn nên hắn mới được thấy Đức Phật Thế Tôn.
Này Hiền Hộ! Ngay lúc đó Đức Phật A Di Đà lại dạy thêm cho vị Bồ Tát rằng: Thiện nam tử! Ông nên giữ chánh niệm siêng năng tinh chuyên tu tập, phát tâm rộng lớn nhất quyết sẽ được sanh về Cực Lạc.
Này Hiền Hộ! Khi ấy vị Bồ Tát này lại thưa: Bạch Thế Tôn! Như thế nào là niệm Phật siêng năng tu tập phát tâm rộng lớn để được sanh về Thế Giới Cực Lạc?
Phật A Di Đà lại dạy: Này thiện nam tử! Giờ đây ông muốn làm kẻ chân chánh niệm Phật nên niệm như thế này: Đứa A Di Đà Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp thân sắc sáng vàng như chất vàng ròng tỏa ra ánh sáng vĩ đại ngự trên Tòa Sư Tử trang trí bằng nhiều loại châu báu nói pháp cho chúng Sa Môn nghe.
Ngài dạy rằng: Tất cả pháp bổn lai không biến hoại cũng không bị hủy hoại, như các ấm sắc bất hoại… cho đến thức cũng bất hoại, năm trần sắc bất hoại… cho đến xúc cũng bất hoại, Phạm Thiên bất hoại, tất cả thế chủ cũng bất hoại.
Như thế cho đến mức không niệm Đức Như Lai cũng không được Như Lai niệm, kẻ này niệm Như Lai như thế lần lần đắc được không tam muội.
Thiện Nam Tử! Đó là tam muội chánh niệm Chư Phật hiện tiền.
Này Hiền Hộ! Sau đó Bồ Tát này xuất ra khỏi tam muội có đến nơi ông hỏi về tướng trạng của tam muội, khi ấy ông nên vì vị ấy nói pháp tùy thuận giáo hóa làm cho vị này được bất thối chuyển nơi trí giác vô thượng.
Này Hiền Hộ! Ta ngay lúc đó cũng thọ ký cho vị này đương lai sẽ thành Phật Hiệu là Đức Quang Minh Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri… Phật Thế Tôn.
Này Hiền Hộ! Ai đã chứng biết tam muội này?
Đó là ông Ma Ha Ca Diếp, Bồ Tát Đế Thích Đức, Thiên Tử Thiên Đức và vô lượng Bồ Tát tu tam muội Không này, đó là chứng.
Làm thế nào chứng Không tam muội này?
Này Hiền Hộ! Ta nhớ lại thuở xưa có Đức Phật Thế Tôn hiệu là Tu Ba Nhật, vào thời đó có một người đi lạc vào rừng, đói khát khốn khổ mệt lã, người này mới nằm ngủ thiếp bên đường mơ thấy dự một buổi tiệc đầy những thức ăn ngon ngọt, ăn no nê xong vừa khi đói lại, mơ đến đây tỉnh dậy vẫn cảm thấy đói khát như cũ.
Người này mới nghĩ rằng các pháp đều không chẳng thật, giống như cảnh vật thấy trong giấc chiêm bao không phải thật hữu, quán sát như thế ngộ được vô sanh nhẫn đắc bất thối chuyển nơi vô thượng bồ đề.
Này Hiền Hộ! Cũng giống như vậy, nếu có vị Bồ Tát hoặc tại gia hay xuất gia nghe tên các Đức Phật theo phương hướng Ngài hiện đang ngự liền hướng về đó chí tâm đảnh lễ trong lòng khát khao mong mỏi được thấy Phật nên chuyên tinh tưởng nhớ đến Ngài như thế.
Lại nữa cũng nên quán sát sắc tướng như thế nghĩ tưởng là hư không, sau đó thành tựu được hư không tưởng rồi an trụ trong chánh tư duy như vậy, kế đó sẽ được thấy Phật với thân thể Ngài sáng ngời như Lưu Ly trong trắng, hình tướng đoan chánh như cây cột thuần vàng.
Lại nữa này Hiền Hộ! Thí dụ như có người bỗng nhiên phải rời quê nhà để đến xứ khác, dù ở xứ người nhưng lòng hằng mong nhớ đến quê hương nơi chôn nhau cắt rún.
Như những gì được thấy, nghe, nghĩ nhớ, biết được như vậy tưởng nhớ quá lâu ngày nên trong giấc chiêm bao mơ thấy rõ ràng tự thân ở quê xưa, dạo chơi những chỗ như đã từng thấy từng nghe in hệt như trước không khác.
Này Hiền Hộ! Cũng như thế đó Bồ Tát tại gia hay xuất gia được nghe kẻ khác nói về danh hiệu Đức Phật, tùy theo nơi Ngài ngự hướng về đó chí tâm đảnh lễ mong muốn được thấy Ngài, giữ chánh niệm không để xao động. Tương ứng với niệm sẽ được thấy Phật, hình tượng, hoặc thân như Lưu Ly hay thân thuần sắc vàng.
Này Hiền Hộ! Thí dụ như có vị Tỳ Kheo tu pháp quán bất tịnh nhìn thây mới chết màu da vừa đổi hoặc hóa ra xanh, vàng, đen, đỏ rồi tới lúc sình chương lên, thối rả máu mủ tuôn chảy dầm dề, cầm thú chim chóc tới rỉa thịt ăn còn trơ lại xương trắng sắc như màu ngọc.
Quán như thế mãi cho đến khi xương tan rã ra mà xương thịt kia không từ đâu đến cũng không đi về đâu, từ tâm hiển hiện trở lại thấy tự tâm.
Cũng không như thế, Bồ Tát muốn thành tựu tam muội Chư Phật hiện tiền nên tùy theo nơi Phật Ngự trước tiên hết hướng về nơi đó tưởng nhớ mong mỏi thấy Phật, theo hướng tưởng nhớ tức được thấy Như Lai.
Tại sao vậy?
Vì có ba nhân duyên được thấy Phật A Di Đà: Một là nhờ nơi năng lực tam muội này, hai là nhờ Phật gia hộ, ba là do tự thiện căn thuần thục, hoàn mãn ba nhân duyên này nên thấy được Phật rõ ràng phân minh.
Này Hiền Hộ! Như người trai tráng vóc dạng cân đối vẻ mặt cương nghị muốn nhìn vẻ mặt mình đẹp hay xấu mới lấy thau đựng đầy nước hay dầu xanh hoặc lấy thủy tinh hay gương, dùng bốn vật này để soi bóng mình, vẻ mặt đẹp hay xấu ảnh hiện lên rõ ràng.
Hiền Hộ! Chuyện này có ý gì?
Hình bóng của kẻ đó ở trong dầu, nước, thủy tinh, gương là vốn sẳn có trước phải không?
Hiền Hộ đáp: Thưa không phải.
Vốn là không?
Thưa không phải.
Nó nằm ở trong?
Thưa không phải.
Vậy thì hình bóng ấy ở bên ngoài?
Thưa không, bạch Thế Tôn! Chỉ do dầu, nước thủy tinh, gương các vật này trong sáng không bợn nên hình bóng của hắn ảnh hiện lên, nhưng hình bóng này không phải từ bốn vật đó sanh ra cũng không phải từ chỗ khác đến. Cũng không phải tự nhiên có không phải do ai làm ai, nên biết hình bóng này không từ đâu đến cũng không đi về đâu, vô sanh vô diệt không có nơi căn cứ.
Phật đáp: Đúng như thế! Đúng như thế! Đúng như lời ông vừa trả lời do các vật thanh tịnh sáng chói nên bóng dáng tự hiện không cần nhiều công.
Bồ Tát cũng vậy nhất tâm tưởng nhớ sẽ thấy các Như Lai thấy rồi an trụ trong tam muội, trong khi an trụ mới hỏi các ý nghĩa với Đức Như Lai được Ngài giải thích rành rẽ, lòng vui mừng mới nghĩ: Phật này từ đâu đến và thân ta lại từ đâu ra?
Quán sát kỹ Như Lai không từ đâu đến cũng không về đâu, thân ta cũng vậy vốn không xuất xứ làm gì có trở lại.
Kế đó cũng nên nghĩ: Tam giới duy tâm nên hiện hữu tại sao theo tâm nghĩ nhớ lại thấy tâm?
Nay ta từ tâm thấy Phật, tâm ta làm Phật, tâm ta là Phật, tâm không biết tâm, tâm không thấy tâm, tâm có tưởng niệm tức thành sanh tử, tâm không tưởng niệm tức là Niết Bàn, các pháp không chân thật chỉ do tư tưởng duyên khởi, đối tượng bị nghĩ liền diệt chủ thể năng tưởng cũng không.
Hiền Hộ! Ông nên biết các Bồ Tát nhân tam muội này chứng được trí giác vĩ đại.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Tam Muội Ngồi Thiền - Phần Năm - Pháp Môn Trị ðẳng Phần - Tập Hai
Phật Thuyết Kinh Bách Dụ - Kinh Thứ Tám Mươi Bốn - Kinh Nguyệt Thực đánh Chó
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Bát Chủng đức
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Ba - Pháp Hội Mật Tích Kim Cang Lực Sĩ - Phần Hai