Phật Thuyết Kinh Lạc Anh Lạc Trang Nghiêm Phương Tiện - Phần Bốn

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:17 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Đàm Ma Da Xá, Đời Diêu Tần

PHẬT THUYẾT KINH

LẠC ANH LẠC TRANG NGHIÊM

PHƯƠNG TIỆN

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Đàm Ma Da Xá, Đời Diêu Tần  

PHẦN BỐN  

Lúc này, Đại Đức Tu Bồ Đề hỏi: Này cô! Cô dùng niềm vui trang nghiêm nơi phương tiện, điều phục được ai không?

Được thiện nam, tín nữ nào không?

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Nếu không dùng niềm vui trang nghiêm nơi phương tiện này thì không thể giáo hóa tất cả chúng sinh.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Tâm người nữ phần nhiều tham lam chìm đắm nơi dục lạc, chẳng như người nam.

Thưa Đại Đức! Tôi dùng niềm vui trang nghiêm nơi phương tiện điều phục nhiều người nữ, chẳng có nam.

Đại Đức Tu Bồ Đề hỏi: Này cô! Cô là người nữ làm sao điều phục nữ?

Khi đó, người nữ dùng thần lực hóa thân, sắc đẹp và hình tướng đoan nghiêm, trong sạch, thanh khiết, oai đức bậc nhất, như ba mươi hai tướng rực rỡ trang nghiem của bậc nam tử, tự dùng đủ loại chuỗi ngọc trang sức rồi nói với Đại Đức Tu Bồ Đề: Nhờ sắc thân như vậy, mà tôi điều phục được người nữ.

Tu Bồ Đề hỏi: Người nay là nữ hay nam?

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức là phàm phu hay bậc hữu học?

Tu Bồ Đề nói: Này thiện nam! Tôi chẳng phải là phàm phu, cũng chẳng phải là bậc hữu học.

Tôi chẳng phải nam, cũng chẳng phải là nữ.

Này cô! Nếu chẳng phải nam, chẳng phải nữ, vậy gọi là gì?

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức chẳng phải phàm phu, chẳng phải bậc hữu học, vậy gọi Đại Đức thế nào?

Đại Đức Tu Bồ Đề nghĩ: Đây là vị Đại Bồ Tát, trí tuệ rất sâu dày, ta nên đáp ta là A La Hán.

Liền đó, vị thiện nam biết được tâm niệm của Đại Đức Tu Bồ Đề, nên nói: Thưa Đại Đức! Đại Đức nên mạnh mẽ khẳng định là A La Hán, đừng sợ tôi hỏi vặn.

Này thiện nam! Ta là A La Hán đã sạch các lậu.

Tức thì người nữ hỏi lại: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Trong quá khứ và hiện tại, Đại Đức làm gì để sạch các lậu?

Nếu quá khứ tận, quá khứ không tận, hoặc vị lai chưa đến cũng không có tận, hiện tại không trụ cũng không có tận.

Tu Bồ Đề đáp: Này thiện nam! Tôi thật không thể dốc lòng đáp lời cùng cô. Nay tôi đến đây, chỉ muốn khất thực để độ nhật, không muốn mất thời gian.

Bấy giờ, vị thiện nam nhập vào Tam Muội, hiện ra tất cả Cõi Phật.

Khi ấy, Đại Đức Tu Bồ Đề liền thấy vô lượng, vô biên a tăngkỳ các Cõi Phật. Hoặc thấy Cõi Phật lúc giờ tiểu thực, thấy Cõi Phật lúc giờ đại thực, hoặc thấy Cõi Phật lúc đánh kiền chùy, thấy Tăng ngồi, thấy Tăng thọ trai, thấy Tăng rửa bát, thấy giờ ngọ, thấy sau giờ ngọ, thấy trời chiều, thấy trời lặn, thấy đầu đêm, thấy giữa đêm, thấy cuối đêm, thấy không mặt trời, mặt trăng, thân chiếu ánh sáng.

Lúc này, thiện nam nói với Đại Đức Tu Bồ Đề: Nay Đại Đức hãy xem xét! Nay Đại Đức xét thấy điều đó rồi, vậy muốn thọ trai khi nào?

Nay nên quán điều đó ở đâu?

Lúc nào?

Tu Bồ Đề đáp: Này thiện nam! Nay tôi phải nhờ vào thời gian ở cõi Diêm Phù Đề, không nhờ giờ thọ trai của Cõi Phật khác.

Khi đó, thiện nam dùng thần lực khiến cho giờ ngọ cũng như giờ tiểu thực và nói với Đại Đức Tu Bồ Đề: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức xét xem ngày hôm nay lúc này là lúc nào?

Này Đại Đức Tu Bồ Đề! Vì thân thiện nên tôi mới hỏi như vậy.

Này thiện nam! Người tên gì mà nay hỏi điều đó?

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Tôi tên gì chăng?

Đại Đức hãy hỏi Đức Thế Tôn, Thế Tôn vì Đại Đức sẽ giảng nói.

Thưa Đại Đức! Tất cả danh chẳng phải là danh.

Vì sao?

Vì tất cả đều là vọng tưởng, không thật. Đã vọng tưởng, không thật, nên nói danh tướng là giả.

Tu Bồ Đề nói: Này thiện nam! Tên gọi nhất thiết trí cũng là vọng tưởng, không chân thật phải không?

Đáp: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Cũng là vọng tưởng, không thật.

Vì sao?

Vì tên Nhất thiết trí là vô lượng, vô biên, mỗi mỗi Cõi Phật đều nói tên khác nhau.

Hỏi: Này thiện nam! Vậy nhất thiết trí gọi thế nào?

Đáp: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Hoặc có Cõi Phật, gọi nhất thiết trí là phân biệt quang, hoặc gọi biến chiếu, hoặc gọi là thị nhất thiết trí, hoặc gọi tăng dũng, hoặc gọi đại quang, hoặc gọi hiện tại, hoặc gọi Trì địa, hoặc gọi đại hàng phục, hoặc gọi đại phổ.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Tên của Nhất thiết trí vô lượng như vậy nên tên của sắc cũng vô lượng như vậy. Tên của thọ, tưởng, hành, thức cũng vô lượng như vậy. Các giới, nhập, niệm xứ, chánh đoạn, thần túc, các căn, lực, giác đạo, tất cả pháp trợ đạo ở mỗi mỗi Cõi Phật đều có vô lượng danh tự.

Thưa Đại Đức! Tên ấy có thật không?

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Nhờ phương tiện ấy, nên biết tất cả danh tự chẳng phải danh, tất cả danh đều là vọng tưởng, không thật.

Bấy giờ, Đại Đức Tu Bồ Đề khen ngợi các vị Trưởng Giả, Bà La Môn trong thành Vương Xá đã được thiện lợi lớn, vì có vị Ứng Cúng dừng nghỉ tại đây.

Lại hỏi Đại Đức Tu Bồ Đề: Ngay bây giờ, Đại Đức có biết Ứng Cúng ở đời không?

Tu Bồ Đề nói: Này thiện nam! Theo chỗ tôi biết, nay tôi sẽ nói. Nếu có người giữ giới, tu hành pháp thiện, khéo nhập thiền định, tâm không loạn. Những người ấy gọi là bậc Ứng Cúng ở đời.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức nói Ứng Cúng như vậy cũng chưa đầy đủ.

Tu Bồ Đề nói: Này thiện nam! Ông nay sẽ nói Ứng Cúng thế nào?

Đáp: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Nếu tất cả các chúng sinh… không có tâm đại bi, không gọi là Ứng Cúng.

Thưa Đại Đức Tu bo đề! Gọi là Ứng Cúng, khi không cắt đứt hạt giống Phật, Pháp, Tăng. Như vậy, Ứng Cúng là bậc có thể cắt đứt tất cả phiền não cho chúng sinh. Là bậc trí tuệ vô tận, công đức vô tận, biện tài vô tận. Là bạn của phàm phu, chẳng phân biệt Thánh Nhân bè bạn, là bậc được đời tôn quý cúng dường, chúng sinh ai thấy sẽ được mắt pháp trong sáng.

Khi ấy, có vị Trời, thường theo Đại Đức Tu Bồ Đề, nhưng chưa đắc chánh định, khi nghe có bậc Ứng Cúng như vậy, sinh lòng vui mừng phát tâm với đạo chánh chân vô thượng.

Sau khi phát tâm gieo mình sát đất, thưa với Đại Đức Tu Bồ Đề: Con nay xin hối lỗi, vì không theo hạnh của Đại Đức.

Lúc đó, thiện nam liền hỏi vị trời: Này Thiên Nữ! Nay cớ gì hướng về Đại Đức Tu Bồ Đề mà hối lỗi?

Thiên Nữ đáp: Mười hai năm nay, tôi thường đi theo Đại Đức Tu Bồ Đề, nhưng chưa từng nghe về vị Ứng Cúng ấy.

Nay tôi nghe điều đó liền phát tâm với đạo Chánh Chân Vô Thượng, tôi nghĩ: Mỗi chỗ, mỗi nơi, có nói pháp Ứng Cúng thanh tịnh như thế, tôi sẽ đến đó. Nếu chư Bồ Tát tụ hội, diễn nói pháp Bồ Tát, tôi cũng đến đó.

Đại Đức Tu Bồ Đề nghe Thiên Nữ phát tâm như vậy liền khuyên bảo: Này Thiên Nữ! Người được thiên lợi với pháp sâu xa của Phật phát tâm đạo vô thượng. Thiên Nữ, tôi nay quá phiền muộn, đối với pháp Nhất thiết trí chưa phải là pháp khí.

Chỗ sẽ làm gọi là gì?

Này Thiên Nữ! Nếu tôi chưa cắt đứt tất cả các lậu, chưa được tâm giải thoát thì tôi cũng sẽ phát tâm với đạo vô thượng. Thiên Nữ, Ngươi hãy thường gần gũi bậc thiện tri thức như vậy, cung kính, ca ngợi, nhiễu bên phải, lễ bái. Như thế là đấng trượng phu đại thiện, cũng có thể gọi là pháp chưa từng được nghe, nghe pháp rồi thì không quên mất.

Đại Đức Tu Bồ Đề nói tiếp: Ta nay cũng hướng về người mà hối lỗi, vì ta vốn không biết người có ý đó, nên khuyên bảo pháp Thanh Văn.

Thiên Nữ đáp: Con được Đại Đức Tu Bồ Đề dạy, đối với một chúng sinh, nếu chưa xem xét căn cơ của đối tượng thì không nên khuyên bảo về thừa Thanh Văn.

Vì sao?

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Vì người cầu đạo Bồ Đề, không mong thừa Thanh Văn.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Tuy bị đói khát bức bách, nhưng hoàn toàn không ăn các thứ tạp độc.

Cũng vậy, Đại Đức Tu Bồ Đề! Người cầu đạo Bồ Tát, không mong nghe thừa Thanh Văn.

Lúc ấy, thiện nam hỏi Thiên Nữ: Chánh đạo vô thượng rất khó thành tựu, nếu ít trang nghiêm, khó mà đắc Chánh Giác.

Thiên Nữ đáp: Này thiện nam! Chánh đạo vô thượng tuy khó thành tựu, nhưng tôi hành được như vậy, không ngừng tinh tấn.

Thiện Nam hỏi Thiên Nữ: Ngươi hành thế nào?

Thiên Nữ đáp: Đối với các loài luôn hành tâm bình đẳng, giải thoát cho tất cả chúng sinh, gánh vác cho chúng sinh, thành thục cho tất cả chúng sinh, khiến cho tất cả chúng sinh thoát kho được vui.

Này thiện nam! Tôi hành như vậy.

Này Thiên Nữ! Ngươi còn chấp tướng, đối với tất cả chúng sinh, không có tâm bình đẳng. Nếu mình bị phiền não trói buộc thì không thể giải thoát cho tất cả chúng sinh.

Người con nương nơi năm ấm, nên không thể vì tất cả chúng sinh mà làm người gánh vác. Nếu ai còn có hàng ức ý tưởng về các căn lành thì không thể thành thục cho tất cả chúng sinh. Nếu ai còn có tướng của ta, tướng của người thì không thể hiểu rõ về khổ, lạc nơi chúng sinh.

Bấy giờ, Thiên Nữ theo chỗ dạy bảo, chứng đắc thuận pháp nhẫn.

Khi đó, Thiên Nữ nơi trong và ngoài cửa, rải đủ các loại hoa, để cúng dường vị thiện nam.

Lúc này, vị thiện nam hiện nguyên hình là người nữ, y phục trang nghiêm, nói với Đại Đức Tu Bồ Đề.

Thưa Đại Đức! Đại Đức đợi một lát, tôi sẽ mang thức ăn đến.

Tức thời người nữ vào nhà, mang trăm vị thức ăn ra, rồi nói: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức chẳng nên lìa dục, chẳng nên không lìa dục. Chẳng nên lìa sân, chẳng nên không lìa sân. Chẳng nên lìa si, chẳng nên không lìa si. Chẳng nên lìa phiền não, chẳng phải không lìa phiền não, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức không biết khổ, không cắt đứt tập, không chứng đắc diệt, không tu đạo, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Nếu Đại Đức không tu bốn niệm xứ, bốn chánh cần, bốn như ý túc, năm căn, năm lực, bảy giác chi, tám Thánh Đạo, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức không khởi thân kiến, chỉ đắc tâm đạo, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Nếu Đại Đức diệt vô minh, chứng minh giải thoát, thắng tiến nơi các hành, chứng vô vi, không hành ở thức, lại không có sinh, được giải thoát, không tăng trưởng danh sắc, vượt qua ba cõi, sáu nhập chẳng vào, biết giải thoát không, không thọ xúc, tu giải thoát vô tướng, không thấy thọ, chứng giải thoát vô nguyện, không có ái, hiểu biết như thủ bất động, biết vô sinh, biết hữu chẳng phải tập, biết sinh, vô sinh, biết lão tử không đi, biết mười hai nhân duyên không sinh không tham, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Đại Đức không thấy Phật, không nghe Pháp, không gần gũi Tăng, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Nếu Đại Đức biết tội ngũ nghịch, đồng với pháp tánh, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Mạng này không chết ở đây, không sinh ở nơi khác, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Nếu tham bình đẳng đồng với không tranh bình đẳng, nếu sân bình đẳng đồng với không tranh bình đẳng, nếu si bình đẳng đồng với không tranh bình đẳng, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Đại Đức không qua phàm phu địa, không thành Thanh địa, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Đại Đức không theo minh, vào minh, không đọa nơi sinh tử, cũng không vào Niết Bàn, lại không thật ngữ, không vọng ngữ, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Đại Đức tận hay vô tận, không phân biệt vô tận. Đối với ấm, giới, nhập cũng không dao động, nghĩ không chỗ nương tựa, lại không tranh tụng. Đối với các chúng sinh, tâm không nghi, đối với tất cả pháp, tâm không ràng buộc, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Chỗ Đại Đức xuất gia, không được pháp ấy, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Nguyện xuất gia của Đại Đức, không là nguyện nhập Niết Bàn, Đại Đức nên nhận thức ăn này. Nếu Đại Đức Tu Bồ Đề không tranh thì địa ngục cũng không tranh.

Thưa Đại Đức! Không giữ Ứng Cúng, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Thưa Đại Đức! Nếu có người, đối với Đại Đức, khởi lên tưởng Ứng Cúng, tức người ấy chê bai Tu Bồ Đề.

Thưa Đại Đức! Đại Đức chẳng phải là Ứng Cúng, cũng không phải là bố thí rốt ráo, không trụ nơi Ứng Cúng.

Thưa Đại Đức! Nếu thành được pháp đó, Đại Đức nên nhận thức ăn này.

Bấy giờ, Đại Đức Tu Bồ Đề ở ngoài cửa, bước đi bảy bước, duỗi tay phải, nói người nữ: Cô vì tôi khéo giảng nói về sự thành tựu pháp này.

Người nữ ca ngợi: Lành thay, lành thay! Đại Đức Tu Bồ Đề!

Rồi liền trao thức ăn cho Tu Bồ Đề, trao xong, nói: Thưa Đại Đức Tu Bồ Đề! Bậc Ứng Cúng bình đẳng thọ thực như vậy, khó gặp ở đời. Nếu kiêu mạn nói là bình đẳng, trong sạch thọ nhận cúng dường thì đọa vào địa ngục.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần