Phật Thuyết Kinh Nhân Quả Trong đời Quá Khứ Và Hiện Tại - Phần Mười Bốn

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:17 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cầu Na Bạt Ma, Đời Tống

PHẬT THUYẾT

KINH NHÂN QUẢ TRONG ĐỜI

QUÁ KHỨ VÀ HIỆN TẠI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng

Pháp Sư Cầu Na Bạt Ma, Đời Tống  

PHẦN MƯỜI BỐN  

Đến khi bản thân Ca Diếp bổ củi thì cũng như các đệ tử không thể đưa rìu lên cao được. Đến hỏi, được Phật dạy xong, trở về thì có thể dỡ rìu lên nhưng lại không làm cách nào hạ xuống. Đến chỗ Phật hỏi xong trở về thì có thể hạ rìu xuống. Tuy thán phục, nhưng trong lòng Ca Diếp vẫn tự cho đạo thờ lửa là chân chánh nhất.

Một hôm, Ca Diếp thưa với Phật: Thưa vị Sa Môn trẻ tuổi, xin người hãy ở lại đây cùng tu phạm hạnh. Phòng xá, y phục, thức ăn tôi xin cung cấp đầy đủ cho người.

Đức Thế Tôn yên lặng chấp thuận. Ca Diếp biết Phật đã ưng thuận liền về sai các đệ tử trang thiết giường nằm, đồ ngồi cho Đức Phật và dặn mỗi ngày phải chuẩn bị các món trai thực thật ngon để đãi Ngài. Sáng hôm sau ông tự thân đến thỉnh Phật.

Phật bảo ông về trước, Ngài sẽ đến sau. Ca Diếp vừa quay về thì trong khoảnh khắc, Thế Tôn đến châu Diêm Phù hái đầy bình bát quả Diêm Phù rồi quay về chỗ ở của Ca Diếp mà ông ta vẫn chưa về tới.

Lúc Ca Diếp về tới đã thấy Phật an tọa trong tịnh thất của mình nên rất ngạc nhiên hỏi: Vị Sa Môn trẻ tuổi đi đường nào mà đến đây sớm thế?

Phật liền đưa bát đựng quả Diêm Phù cho Ca Diếp xem và hỏi: Ông có biết loại quả trong bát này không?

Ca Diếp thưa không biết.

Phật nói: Từ đây đi về hướng Nam mấy vạn do tuần có một châu, nơi ấy có một loại cây tên là Diêm Phù. Vì vậy mà người ta gọi châu ấy là Diêm Phù Đề. Đây là trái Diêm Phù Đó. Ta đã đến đó hái đem về đây. Vị của nó thật là thơm ngon, ông hãy nếm thử đi.

Khi đó Ca Diếp suy nghĩ: Đường đến đó rất xa mà vị Sa Môn này chỉ trong khoảnh khắc đến đó rồi về, sức thần biến của vị ấy thật là phi thường. Tuy nhiên, đạo của vị ấy chắc chắn không chân chánh bằng đạo của ta. Tiếp đó Ca Diếp cho dọn lên đủ các thức ăn.

Trước khi thọ thực Phật chú nguyện:

Trong đạo Bà La Môn

Thờ lửa là cao nhất

Trong tất cả các dòng

Biển cả là lớn nhất

Trong toàn thể ngôi sao

Bóng nguyệt là tối thượng

Trong tất cả nguồn sáng

Sáng nhất vầng thái dương

Trong tất cả phước điền

Ruộng Phật là tốt nhất

Nếu muốn chứng quả cao

Nên cúng ruộng phước Phật.

Sau khi thọ trai xong, Phật trở về chỗ ở của mình, rửa bát súc miệng và tĩnh tọa dưới bóng cây. Hôm sau Ca Diếp cũng đến thỉnh Phật thọ trai.

Phật bảo: Ông hãy về trước, ta sẽ theo sau.

Khi Ca Diếp vừa đi, trong giây lát Thế Tôn đến châu Phất bà đề hái đầy bát quả Am Ma La và trở về, chỗ ở của Ca Diếp.

Lúc Ca Diếp về tới đã thấy Phật ngồi trong nhà, ngạc nhiên hỏi: Ngài đi đường nào lại đến trước tôi như thế?

Phật liền đưa bát có trái Am ma la cho ông ta xem và hỏi: Ông có biết quả này không?

Ca Diếp thưa chưa biết.

Phật nói: Từ đây về hướng Đông cách mấy vạn do tuần có Châu Phất Bà Đề, ta vừa đến đó hái về trái Am Ma La. Trái này mùi vị rất thơm ngon, ông có thể nếm qua.

Ca Diếp nghĩ: Đường đến đó xa xôi như thế mà vị Sa Môn này chỉ trong chốc lát đã đến đó rồi về thật là kỳ diệu xưa nay chưa từng có, nhưng đạo của ta vẫn chân chánh hơn cả. Ca Diếp lại cho dọn thức ăn ra.

Trước khi thọ thực, Phật chú nguyện:

Trong đạo Bà La Môn

Thờ lửa là cao nhất

Trong tất cả các dòng

Biển cả là bậc nhất

Trong tất cả ngôi sao

Trăng là sáng hơn hết

Trong tất cả nguồn sáng.

Mặt Trời là tối thượng

Trong tất cả ruộng phước

Ruộng Phật tốt hơn hết

Nếu muôn được quả lớn

Nên cúng ruộng phước Phật.

Thọ trai xong, Phật trở về chỗ ở, rửa bát súc miệng rồi đến dưới bóng cây ngồi thiền định. Ngày thứ ba đến giờ thọ trai, Ca Diếp lại đến thỉnh Phật. Cũng như hai lần trước Phật bảo ông hãy trở về và trong chốc lát Thế Tôn đến châu Cù Đà Ni hái quả A Lê Lặc đựng đầy bát rồi về chỗ ở của Ca Diếp.

Khi về tới nới, Phật đã đến rồi, Ca Diếp ngạc nhiên hỏi: Ngài đi đường nào mà đến đây nhanh như vậy?

Phật liền đưa bát hỏi: Ông biết trái cây này không?

Ca Diếp bảo chưa biết.

Phật dạy: Từ đây đi về phương Tây, cách độ vài muôn na do tha sẽ đến châu Cù Đà Ni, ở đó có trái A Lê Lặc, ta vừa đến đó và hái về đây. Trái này rất thơm ngon, ông hãy ăn thử.

Ca Diếp nghĩ: Đường đi thật xa mà vị Sa Môn này chỉ trong chốc lát đến đó rồi trở về, thần lực thật là kỳ diệu chưa hề thấy. Thế nhưng đạo của ông ta vẫn chưa chân chánh bằng đạo của ta.

Ca Diếp sai đệ tử dọn thức ăn ra, Phật chú nguyện:

Trong đạo Bà La Môn

Thờ lửa là cao nhất

Trong tất cả dòng nước

Biển là lớn hơn hết

Tất cả các ngôi sao

Mặt trăng là sáng nhất

Tất cả các nguồn sáng

Mặt trời là tối thượng

Trong tất cả ruộng phước

Ruộng phước Phật tốt nhất

Nếu muốn chứng quả lớn

Nên cúng ruộng phước Phật.

Phật thọ trai xong trở về nơi cư trú thường ngày. Sau khi rửa bát súc miệng, Ngài đến tĩnh tọa dưới bóng cây. Hôm sau đến giờ ăn, Ca Diếp lại cũng đến thỉnh Phật thọ trai. Phật bảo Ca Diếp về trước Ngài sẽ đến sau. Khi Ca Diếp vừa quay đi, chỉ trong giây lát, Phật đã đến châu uất đơn việt lấy cơm thơm tự nhiên rồi trở về chỗ ở của Ca Diếp.

Khi Ca Diếp bước vào tịnh thất đã thấy Phật ở đó liền hỏi: Ngài bằng cách nào, đi đường nào lại đến trước tôi như thế?

Phật đưa bát cơm thơm cho ông ta xem và hỏi: Ông có biết loại cơm trong bát này chăng?

Ca Diếp thưa không biết.

Phật nói: Từ đây đi về hướng Bắc độ vài muôn na do tha sẽ đến châu uất đơn việt, ta vừa đến đó lấy cơm này về đây. Cơm này vị rất thơm ngon, ông có thể ăn thử.

Ca Diếp nghe thế suy nghĩ: Đường thật xa mà vị Sa Môn này chỉ đi trong chốc lát, thần thông thật khó lường được, tuy nhiên đạo ta vẫn chân chánh hơn.

Ca Diếp dọn các thức ăn ra, trước khi thọ thực Phật chú nguyện:

Trong pháp Bà La Môn

Thờ lửa cao hơn hết

Hết thảy các dòng nước

Biển cả là lớn nhất

Trong tất cả ngôi sao

Trăng là sáng hơn hết

Trong tất cả nguồn sáng

Sáng nhất là thái dương

Trong tất cả ruộng phước

Ruộng phước Phật tốt nhất

Ai muốn đạt quả lớn

Nên cúng ruộng phước Phật.

Thọ thực xong, Phật trở về chỗ ở thường ngày. Sau khi rửa bát súc miệng, Phật ngồi nhập định dưới bóng cây. Đến hôm thứ năm Ca Diếp cũng đến thỉnh Phật. Phật nói quý hóa thay rồi cùng đi với Ca Diếp.

Đến nơi thức ăn dọn ra, Phật nói kệ chú nguyện:

Trong đạo Bà La Môn

Thờ lửa là cao nhất

Như tất cả dòng nước

Biển là lớn hơn hết

Tinh tú trên bầu Trời

Mặt trăng là sáng nhất

Trong tất cả nguồn sáng

Sáng nhất vầng thái dương

Trong tất cả ruộng phước

Ruộng phước Phật tốt nhất

Nếu muốn chứng quả lớn

Nên cúng ruộng phước Phật.

Sau khi chú nguyện xong, Phật nhận thức ăn đem về dưới bóng cây dùng. Thọ thực xong, Phật nghĩ cần nước để rửa. Trời Đế Thích biết ý, từ cung Trời, nhanh như thời gian người lực sĩ co duỗi cánh tay, đến trước, cúi đầu lễ xuống chân Phật và dùng tay chỉ mặt đất biến thành ao nước rất trong lành, có đủ tám món công đức.

Như Lai liền dùng nước trong ao để rửa bát và chân. Phật rửa xong liền thuyết pháp cho Trời Đế Thích nghe. Nghe xong, Đế Thích rất vui mừng, phấn chấn, đột nhiên biến mất, trở về Thiên Cung.

Khi ấy, Ca Diếp ăn xong ra rừng đi dạo, bỗng nảy ra ý nghĩ: Vị Sa Môn trẻ tuổi hôm nay đem thức ăn về nơi cội cây để dùng, vậy ta đến đó để thăm người. Nghĩ xong vội rảo bước đến chỗ Phật.

Đến nơi Ca Diếp bỗng thấy bên cạnh nơi Phật ngồi có một cái ao lớn, nước ao trong mát, đủ tám công đức nên rất ngạc nhiên, hỏi Phật: Nơi đây sao bỗng nhiên lại có ao nước?

Phật đáp: Sáng nay khi nhận thức ăn của ông cúng dường đem về, ăn xong ta nghĩ cần có nước để rửa bát. Trời Đế Thích biết ý ta nên từ Thiên Cung đến đây dùng tay chỉ đất hóa thành ao nước đó.

Ca Diếp thấy ao nước, lại nghe Phật nói như thế liền suy nghĩ: Vị Sa Môn trẻ tuổi có uy đức rất lớn nên mới cảm được đến Trời, nhưng đâu biết rằng đạo của ta là chân chánh hơn hết.

Một hôm, đang kinh hành trong rừng, Đức Thế Tôn nhặt được các mảnh vải dơ rách trong đống rác bẩn, muốn đem giặt nên nghĩ cần phải có một phiến đá. Đế Thích biết ý Phật liền trong khoảnh khắc đến Hương Sơn lấy một tảng đá vuông vức đem về đặt giữa các hàng cây rồi bạch Phật có thể giặt áo trên tảng đá ấy.

Phật lại nghĩ cần nước, Đế Thích lại đến Hương Sơn làm một cái chậu to bằng đá lấy nước trong mát đổ đầy vào, đem đến để gần tảng đá kia. Xong việc Đế Thích bỗng nhiên biến mất, trở về Thiên Cung.

Đức Thế Tôn giặt những mảnh vải xong trở về ngồi dưới bóng cây.

Lúc ấy Ca Diếp đi đến bỗng thấy bên hàng cây có một phiến đá vuông vức và chậu đá liền nghĩ: Sao nơi đây lại có hai vật này?

Trong lòng lấy làm lạ nên đến hỏi Phật: Thưa Sa Môn, tại sao bỗng nhiên giữa các hàng cây lại có phiến đá và chậu đá?

Phật đáp: Ta đi kinh hành nhặt được những mảnh vải rách bẩn nên có ý muốn giặt. Vua Trời Đế Thích biết ý đó của Ta nên đến Hương Sơn lấy những vật ấy đem đến.

Ca Diếp nghe xong khen là việc chưa từng thấy nhưng trong lòng vẫn nghĩ Đức Phật tuy có thần lực cảm được đến Trời nhưng đạo của Phật vẫn không chân chánh bằng đạo của mình.

Một ngày kia, Thế Tôn xuống ao tắm rửa. Sau khi tắm xong Ngài muốn lên bờ nhưng không có vật gì để vịn leo lên. Trên bờ ao có cội cây tên Ca La Ca cành lá sum suê, sát bên bờ ao, vị Thọ Thần liền oằn cành cây xuống để Phật vịn lên khỏi ao. Sau đó Phật trở về an tọa dưới bóng cây.

Lúc ấy Ca Diếp đi đến thấy những cành cây bỗng nhiên sà xuống lây làm lạ nên hỏi Phật: Các cành cây vì sao bỗng sà thấp xuống như vậy.

Phật đáp: Ta xuống ao tắm xong, muốn có vật gì vịn để lên bờ. Vị Thọ Thần biết ý nên làm cho cành cây sà xưống giúp ta vịn để lên bờ.

Ca Diếp khen là việc chưa từng thấy nhưng vẫn nghĩ Đức Phật tuy có nhiều uy lực, có thể cảm hóa được Thọ Thần nhưng đạo của ông ta vẫn chân chánh hơn.

Một hôm Ca Diếp nghĩ: Ngày mai này, Vua nước Ma Kiệt Đề cùng với quan, dân, Bà La Môn, Trưởng Giả, Cư Sĩ… sẽ đến đây tổ chức lễ hội trong bảy ngày. Nếu vị Sa Môn trẻ tuổi kia mà đến đây thì Vua, quan, dân chúng thấy tướng tốt và uy lực thần thông của vị ấy hẳn là sẽ bỏ ta mà đi theo thờ phụng vị ấy. Mong sao trong bảy ngày lễ hội, vị ấy không đến đây. Phật hiểu rõ tâm niệm của Ca Diếp nên Ngài đi sang xứ uất đơn việt ở phương Bắc, trong bảy ngày bảy đêm không xuất hiện.

Khi lễ hội hoàn tất, Vua quan và mọi người về hết, Ca Diếp lại nghĩ: Trong suốt bảy ngày hội, vị Sa Môn trẻ tuổi không đến, thật là may mắn. Nay lễ hội đã xong, ta muôn cúng dường Ngài, nếu lúc này Ngài đến thì thật là tốt.

Lúc ấy Đức Thế Tôn biết được ý nghĩ của Ca Diếp nên trong chốc lát, nhanh như thời gian một tráng sĩ co duỗi cánh tay, hiện ra trước Ca Diếp.

Lúc ấy Ca Diếp chợt thấy Như Lai, đến vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng liền hỏi Phật: Trong bảy ngày qua Ngài đi đâu tôi không gặp?

Phật đáp: Đức Vua nước Ma Kiệt Đề, Quan Dân, Bà La Môn, Trưởng Giả, Cư Sĩ… đến đây dự hội bảy ngày, ông lại không muốn gặp ta nên ta đến xứ Uất Đơn Việt ở phương Bắc để tránh ông. Nay ông nghĩ muốn ta đến nên ta đến.

Ca Diếp nghe Phật nói giật mình, toàn thân nổi gai, suy nghĩ: Vị Sa Môn trẻ tuổi này biết được cả ý nghĩ trong lòng ta. Thật là kỳ lạ nhưng vẫn không chân chánh bằng đạo của ta.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần