Phật Thuyết Kinh Pháp Cú Thí Dụ - Phẩm Ba Mươi Năm - Phẩm Dụ ái Dục - Thí Dụ Sáu Mươi Ba
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Pháp Cự, Đời Tây Tấn
PHẬT THUYẾT
KINH PHÁP CÚ THÍ DỤ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Pháp Cự, Đời Tây Tấn
PHẨM BA MƯƠI NĂM
PHẨM DỤ ÁI DỤC
THÍ DỤ SÁU MƯƠI BA
Thuở xưa Đức Phật Thuyết Pháp tại Tinh Xá Kỳ Hoàn nước Xá Vệ.
Lúc ấy có một vị Tỳ Kheo trẻ vào thành khất thực. Ông trông thấy một thiếu nữ thật là xinh đẹp, lòng liền khởi niệm sắc dục, quyến luyến mãi không dứt.
Do đó, dần dần ông mang bệnh, bỏ ăn uống, mặt mày tiều tụy nằm liệt trên giường. Các bạn đồng đạo đến thăm hỏi nguyên nhân bệnh tình.
Vị Tỳ Kheo trẻ cứ như thật giải bày. Ông nói rằng mình muốn bỏ tu, kết tình ân ái với cô ấy, song vì không được như nguyện nên lâu ngày buồn khổ thành bệnh tương tư.
Các huynh đệ đồng đạo hết lời khuyên can song ông không để vào tai. Thấy vậy, mọi người mới dìu vị ấy đến chỗ Đức Phật, kể hết mọi chuyện cho Ngài nghe.
Đức Phật bảo với vị Tỳ Kheo trẻ tuổi: Nguyện ước của ông dễ thành thôi, đâu có gì phải ôm mối sầu thương!
Ta sẽ tìm cách giúp ông mãn nguyện, hãy vui vẻ dậy ăn uống. Vị Tỳ Kheo nghe xong, trong lòng mừng rỡ, u uất không còn. Bấy giờ Đức Thế Tôn liền dẫn vị Tỳ Kheo trẻ và đại chúng vào thành Xá Vệ, tìm đến nhà người đẹp nọ.
Đến nơi mới hay cô gái đã chết ba ngày rồi, thi thể còn để nguyên tại nhà vì gia đình thương khóc không nỡ liệm đem chôn. Lúc ấy thân cô đã sình lên, đồ nhơ bất tịnh chảy tràn, mùi hôi thối khó chịu.
Đức Phật liền bảo vị Tỳ Kheo: Ông thấy chăng?
Người mà ông mơ tưởng nay đã như vậy, vạn vật vô thường trong hơi thở. Người ngu chỉ nhìn bên ngoài mà không thấy được chỗ dơ xấu bên trong, cứ mãi ràng buộc trong lưới tội mà cho là khoái lạc.
Bấy giờ Đức Thế Tôn liền nói kệ:
Thấy sắc tâm mê tưởng
Chẳng xét lẽ vô thường
Người ngu cho là đẹp
Giả dối lại yêu thương.
Đắm mình trong dục lạc
Tằm kéo kén khác chi
Người trí tuệ dứt hẳn
Hết khổ não sầu bi.
Người tâm ý buông lung
Dâm nhơ cho là sạch
Tình ân ái sâu nặng
Là lao ngục trói trần.
Người tỉnh giác trừ dâm
Bất tịnh quán để tâm
Nhờ đó khỏi lao ngục
Già chết dứt tận mầm.
Vị Tỳ Kheo trẻ tuổi lúc ấy trông thấy người đẹp chết đã ba ngày, mặt mày thối rữa khó thể đứng gần, lại nghe bài kệ giảng dạy rất rõ, nên hổ thẹn tỉnh ngộ, biết mình trước đây mê lầm. Ông bèn đảnh lễ, dập đầu sám hối với Đức Thế Tôn.
Đức Phật hứa khả, cùng đại chúng trở về Tinh Xá. Từ đó ông đem hết thân mạng nỗ lực công phu, tinh tấn tu tập, đắc quả A La Hán. Đại chúng được đi theo hôm đó rất nhiều người thấy sắc dục ô uế, tin hiểu sâu được lẽ vô thường, tham ái lần dứt cũng chứng được đạo quả.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Nhất Tự Kỳ đặc Phật đảnh - Phẩm Hai - Phẩm ấn Khế
Phật Thuyết Kinh Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật - Phần Ba Mươi Hai - ứng Hóa Phi Chân
Phật Thuyết Kinh Vị Tằng Hữu Thuyết Nhân Duyên - Phần Hai - Phần Chánh Tông - Tập Bốn
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - hội đầu - Phẩm Sáu Mươi Bảy - Phẩm Pháp Nghĩa Vô Tạp