Phật Thuyết Kinh Pháp Cú Thí Dụ - Phẩm Bốn - Phẩm đa Văn - Thí Dụ Mười Ba
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Pháp Cự, Đời Tây Tấn
PHẬT THUYẾT
KINH PHÁP CÚ THÍ DỤ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Pháp Cự, Đời Tây Tấn
PHẨM BỐN
PHẨM ĐA VĂN
THÍ DỤ MƯỜI BA
Thuở xưa, nước Xá Vệ có một vị đại trưởng giả tên là Tu Đạt đã chứng quả Tu Đà Hoàn. Bạn ông là trưởng giả Hiếu Thí lại không tin Đạo Phật và các y thuật. Một hôm, trưởng giả Hiếu Thí lâm trọng bệnh nằm liệt trên giường.
Thân thuộc và bạn bè nghe tin đến thăm, khuyên ông nên trị bệnh, nhưng ông khăng khăng dầu chết cũng không chịu.
Ông trả lời với mọi người: Tôi thờ mặt Trời, mặt Trăng, trung với Vua, hiếu với cha. Tôi nguyện theo suốt đời, dầu chết cũng không đổi chí.
Trưởng Giả Tu Đạt nói: Thầy tôi chính là Đức Phật, oai đức khắp nơi, ai gặp đều được lợi ích. Anh hãy thử thỉnh Ngài đến giảng Kinh, chú nguyện. Nghe được lời Phật dạy sẽ cải thiện ngôn hành, không giống với các đạo khác đâu.
Còn việc theo hay không theo, đó là tùy ở ý anh. Anh bệnh lâu ngày như vậy, biết đâu nhờ phước thỉnh Phật sẽ được thuyên giảm.
Hiếu Trí đáp: Tốt lắm, xin anh hãy thỉnh Phật và chúng đệ tử giùm tôi. Trưởng Giả Tu Đạt liền thỉnh Phật và Tăng Chúng. Đức Phật đến trước cửa nhà trưởng giả Hiếu Thí bèn phóng hào quang soi khắp trong ngoài. Hiếu Thí thấy được ánh sáng tâm sinh hoan hỷ, thân thể nhẹ nhõm.
Đức Phật đến trước Hiếu Thí ngồi xuống, rồi an ủi thăm hỏi: Ông bệnh ra sao?
Trước giờ tin thờ vị Thần nào và đã trị liệu gì chưa?
Trưởng Giả thưa: Bạch Đức Phật, con phụng thờ mặt trời, mặt trăng, vua chúa, Tổ Tiên. Con từng kính giữ trai giới cầu cúng đủ điều. Thế nhưng nay bị bệnh đã lâu mà vẫn chưa được ân cứu giúp.
Còn việc y dược, châm cứu là điều gia đình kiêng kỵ. Đến như việc tu học Kinh Giới, gây tạo phúc đức chúng con vốn không biết gì. Từ Tổ Tiên truyền đến nay, gia đình con đều tuân thủ nghiêm ngặt như thế.
Đức Phật nói với trưởng giả:
Người sống ở đời có ba trường hợp bị chết oan:
1. Có bệnh không điều trị.
2. Điều trị không cẩn thận.
3. Không biết phải trái, tự tiện điều trị bừa theo ý ngoan cố của mình.
Bệnh này không thể nhờ vào Mặt Trời, Mặt Trăng, Trời Đất, Tổ Tiên, Vua chúa hay cha mẹ mà có thể trị lành bệnh. Phải sáng suốt hiểu đạo, tùy thời trị liệu cho được an ổn. Tứ đại bất hòa nóng lạnh thì cần y dược. Bị tà ma nhiễu loạn thì cần tu niệm Kinh Giới.
Phụng thờ các Bậc Hiền Thánh, thương yêu cứu giúp khổ nạn chúng sinh, đem oai thần phước đức bảo bọc quần sinh, dùng đại trí tuệ diệt trừ ấm cái.
Ông nếu làm được như vậy thì đời này sẽ được sống an lành, không bị chết oan. Nhờ giới đức trí tuệ thanh tịnh, nên đời đời thường được an ổn.
Rồi Đức Thế Tôn nói kệ:
Thờ mặt trời vì sáng
Thờ cha vì nghĩa ân
Thờ vua vì uy lực
Thờ thầy vì nghe đạo.
Cầu y sĩ vì mạng
Dựa cường hào vì hơn
Hiểu pháp nhờ trí tuệ
Tu phước đời đời vui.
Xét bạn: xem việc làm
Rõ bạn: lúc nạn gấp
Hiểu vợ: khi hoan lạc
Biết kẻ trí: qua lời.
Là thầy giỏi thấy đạo
Giải nghi, giúp trò hiểu
Dạy cho pháp thanh tịnh
Giữ gìn được pháp tạng.
Nhờ nghe hiện đời lợi
Cả vợ con, anh em
Đời sau cũng lợi ích
Nghe nhiều thành Thánh trí.
Thu nhiếp nhờ hiểu nghĩa
Hiểu nghĩa giới trang nghiêm
Người thọ pháp hành trì
Nhờ đó bệnh được an.
Được vậy, hết giận sầu
Cũng không có tai ương
Muốn an ổn kiết tường
Hãy thờ người học rộng.
Bấy giờ trưởng giả nghe Đức Phật thuyết pháp, những nghi ngờ liền dứt sạch như mây mù tan tác. Ông cho mời lương y đến trị bệnh và chuyên tâm tu học đạo.
Nhờ vậy tứ đại điều hòa, bệnh tật không còn, như uống nước cam lộ, trong ngoài khoan khoái, thân tâm an định, đắc quả Tu Đà Hoàn. Thân thuộc và người trong nước ai nấy đều kính nể ông.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Ba - Pháp Hội Mật Tích Kim Cang Lực Sĩ - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Chư Pháp Tập Yếu - Phẩm Ba Mươi Mốt - Giáo Giới Tỳ Kheo
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Bốn - Phẩm Hai Mươi Sáu - Phẩm Huyễn Dụ
Phật Thuyết Kinh Hiền Ngu - Phẩm Mười Tám - Phẩm Cúng Dường Bảy Bình Vàng