Phật Thuyết Kinh Phật Bản Hạnh Tập - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Ma Vương Khủng Bố Bồ Tát - Phần Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy

PHẬT THUYẾT

KINH PHẬT BẢN HẠNH TẬP

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Xà Na Quật Đa, Đời Tùy  

PHẨM BA MƯƠI MỐT

PHẨM MA VƯƠNG

KHỦNG BỐ BỒ TÁT  

PHẦN MỘT  

Khi Bồ Tát đã an tọa dưới cội Bồ Đề, thần thủ hộ cây này vui mừng hớn hở tràn ngập châu thân không thể tự chế, cởi những chuỗi anh lạc trên thân, xõa tung tóc ra, vội chạy đến chỗ Bồ Tát.

Do thấy những việc tốt đẹp hết sức vi diệu, vị ấy cho là quá ư đặc biệt hy hữu, trong tâm ân cần kính trọng, đem lời ca ngợi Bồ Tát một cách nghiêm túc và ra lệnh tất cả thân tộc, quyến thuộc bảo vệ Bồ Tát, hết sức cung kính.

Lúc ấy bao nhiêu Thọ Thần bất luận lớn nhỏ ở xung quanh bốn phía núi rừng cây này đều hiện thân đi từ cây của mình đến thưa vị Thần hộ vệ cây Bồ Đề: Thưa Đại thiện Thọ Thần, hiện giờ vị ngồi dưới gốc cây của Ngài là ai?

Từ trước đến nay chúng tôi chưa từng thấy tôn nhan đầy đủ, với các tướng trang nghiêm, hết sức đẹp đẽ, không ai hơn Ngài, như vị Trời trong hàng Trời.

Vị Hộ Thần cây Bồ Đề nghe hỏi lời như vậy, liền bảo các Thọ Thần: Này các Thọ Thần, các người phải biết, vị ngồi dưới gốc cây Bồ Đề là con Vua Tịnh Phạn, thuộc dòng Cam Giá. Vào kiếp ban sơ, dân chúng suy cử lập người Cam Giá này lên làm Vua, đời đời nối nhau cho đến ngày nay. Vị này là con cháu được truyền thừa của dòng họ đó.

Các vị Thần lại nói với vị Hộ Thần cây Bồ Đề: Thưa hộ thần cây Bồ Đề, ngày nay Ngài được điều lợi ích rất lớn, được thiện phước rất to, nên chỗ ở của Ngài có một chúng sinh vi diệu tuyệt vời, vượt lên trên chúng sinh trong tam giới như vậy. Chúng sinh này giống như hoa Ưu Đàm, khó xuất hiện ở đời.

Lúc bấy giờ mỗi người trong chúng Thọ Thần đều đem các loại bột hương Trầm Thủy, Ngưu Đầu Chiên Đàn cùng các loại hoa thơm tuyệt diệu rải đi rải lại nhiều lần trên mình Bồ Tát, vui mừng hớn hở tràn ngập châu thân, không thể tự chế, chắp tay cúi đầu, hướng về Bồ Tát đảnh lễ và mỗi người đều xướng lên thế này:

Cầu nguyện Nhân Giả, vị đứng đầu trong chúng sinh, sớm thành tựu sở nguyện, mau chứng Bồ Đề. Lại có Thiên Vương và Chư Thiên cõi Tứ thiên, lại có vô lượng Chư Thiên Cõi Trời Ba Mươi Ba, Cõi Trời Dạ Ma, Cõi Trời Đâu Suất, Cõi Trời Hóa Lạc và Cõi Trời Tha Hóa Tự Tại, vô lượng vô biên Chư Thiên như vậy cùng Chư Thiên Cõi Phạm Thiên.

Mỗi người đều đem các loại hoa Trời đẹp tuyệt như Mạn Đà La, Ma Ha Mạn Đà La, Ma Ha Mạn Thù Sa, Câu Vật Đầu, Ba Đầu Ma, Phân Đà Lợi cùng các phấn thơm, sáp thơm rải trên cây Bồ Đề như mưa, tàng cây Bồ Đề giống như bánh xe, chu vi quanh cây này trong một do tuần, hoa hương chồng chất lên đến đầu gối.

Khi Bồ Tát ngồi dưới cội Bồ Đề, tuyệt không một tiếng kêu của kiến càng hay kiến riện, huống lại là tiếng kêu của loài thú lớn, tất cả loài chim cũng không kêu hót. Giả sử có gió thổi, tất cả các cấy cũng không lay động.

Trong khi Bồ Tát đang ngồi dưới cội Bồ Đề, Chư Thiên Cõi Tịnh Cư tâm rất vui mừng hớn hở tràn ngập châu thân, không thể tự chế, đảnh lễ Bồ Tát, trong tâm mỗi người đều nguyện: Nguyện Nhân Giả, vị đứng đầu trong chúng sinh, mong tâm nguyện của Ngài sớm được viên mãn, mau chứng Bồ Đề.

Trong khi Bồ Tát ngồi dưới cội Bồ Đề, Ngài phát lời thệ nguyện trọng đại: Ta không thành đạo thì ta không rời chỗ ngồi này.

Lúc ấy Ma Vương Ba Tuần trong tâm lo sợ, liền nói thế này: Phải chăng người dòng Vua chúa họ Thích này muốn diệt trừ cảnh giới của ta?

Muốn cho ta khỏi cảnh giới này?

Nếu người hơn ta, nhất định người sẽ dạy chúng sinh phương pháp đi đến Niết Bàn, làm cho cảnh giới của ta trở thành trống không.

Nhưng hiện giờ người chưa chứng tịnh nhãn, lại ở trong cảnh giới của ta, ta nay phải cố gắng dùng đủ phương pháp làm cho người, thoái lui trên đường hành đạo, đứng dậy bỏ đi.

Rồi ma nói kệ:

Nếu Ngài chứng được quả Bồ Đề

Vì khắp chúng sinh thuyết pháp chánh

Cảnh giới của ta sẽ tổn giảm

Chúng sinh được mở đường chánh này

Cõi ta tự nhiên thành trống vắng

Cõi trống vắng, ta như quả phụ.

Mắt thanh tịnh nay Ngài chưa chứng

Vẫn còn trong cảnh giới của ta

Ta nên đi gấp mau đến đó

Sớm ngăn chận phá việc người ấy

Như dòng sông, nước chưa tràn đến

Vội lo xây cầu bến chắc trước.

Bấy giờ Ma Vương Ba Tuần ở giữa đủ mặt một ngàn Vương Tử để trợ giúp việc khuấy phá Bồ Tát. Có năm trăm người, cầm đầu là Thương Chủ với ý giúp Bồ Tát, đang ngồi bên phải Ma Vương Ba Tuần.

Ngồi bên trái Ma Vương Ba Tuần gồm có năm trăm người, mà kẻ cầm đầu là Ác Khẩu.

Ma Vương Ba Tuần bảo các con: Này các con, cha cùng các con luận bàn hơn thiệt, cha muốn tiếp nhận ý kiến các con. Chúng ta phải lập kế gì để có sức mạnh hàng phục Bồ Tát.

Bấy giờ Thương Chủ, trưởng tử của Ma Vương, ngồi bên phải, dùng kệ tâu Phụ Vương Ba Tuần:

Nếu ai dám đụng đến mãng xà

Đã từng đối địch với voi điên

Trải qua chiến thắng chúa sơn lâm

Mới hàng phục được Tỳ Kheo kia.

Lúc bấy giờ Vương Tử thứ hai ngồi bên trái Ma Vương Ba Tuần tên là Ác Khẩu, vì Phụ Vương mà nói kệ:

Nếu ai thấy con tim tan vỡ

Các cây bật gốc, ngã trên đất

Nếu Sa Môn kia vừa thấy con

Tháo chạy một hơi và trốn biệt.

Bấy giờ, lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Diệu Minh, dùng kệ bạch Phụ Vương:

Như người đang bơi trong biển cả

Lại muốn uống cạn nước biển kia

Việc này Phụ Vương không sợ gì

Sẽ thấy Bồ Tát sợ tái mặt.

Bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Bá Đấu, dùng kệ bạch Phụ Vương:

Thân con phát sinh trăm cánh tay

Mỗi tay bắn ra hàng trăm mũi

Phụ Vương cứ tiến, chớ sầu ưu

Riêng con đủ phá Sa Môn nọ.

Bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Thiện Giác, dùng kệ bạch Phụ Vương:

Nếu ai có sức như voi, ngựa

Hoặc như Tỳ nữ và Kim Cang

Người có túc nghiệp oai nhẫn nhục

Sức lực như vậy chẳng thắng Ngài.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Nghiêm Oai, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Con ở hư không mưa nước, lửa

Tuôn đến đốt cháy xác Tỳ Kheo

Làm thân của hắn thành đống tro

Khác nào lửa đỏ đốt cỏ khô.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Thiện Mục, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Giả sử núi Tu Di ngã

Tất cả cung Trời đều tan vỡ

Nước trong biển cả đều khô kiệt

Hai vầng nhật nguyệt đều rơi rụng

Dù khiến mặt trời lạnh như băng

Cung điện Chư Thiên rơi xuống đất

Bồ Tát đã ngồi dưới gốc cây

Chưa thành Chánh Giác không đứng dậy.

Lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương tên là Báo Oán, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Nhật nguyệt tay con đủ sức nắm

Cùng các tinh tú khắp hư không

Nắm giữ tất cả các Cõi Trời

Nước trong bốn biển vào trong tay

Huống một Sa Môn Thích Tử nọ

Nay con nắm hắn vứt biển khơi

Chỉ mau ra lệnh đám quân này

Đưa quân mau đến chỗ Sa Môn.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Đức Tín, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Nhật nguyệt vận hành không nhờ bạn

Luân Vương trị hóa chẳng ai bằng

Chư Thánh Bồ Tát chẳng nhờ ai

Một mình tiêu diệt đại ma quân.

Lúc bây giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Cầu Quá Thất, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Chiến đấu, gậy gộc chẳng bằng đao

Thân mặc chiến bào tâm không sợ

Binh mã như vậy quyết thành công

Phụ Vương chẳng sợ Sa Môn nọ.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Phước Đức Anh Lạc Trang Nghiêm, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Giáp Ngài mặc như Na La Diên

Khó bề phá hoại thân Tứ Đế

Áo giáp nhẫn nhục, đao giải thoát

Cầm tên trí tuệ hạ chúng ta.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Bất Hồi, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Giống như cỏ khô gặp lửa đỏ

Giỏi bắn cung thần, tên trúng đích

Sét đánh nhằm núi cũng xuyên qua

Thích Tử gặp con ắt phải phục.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Pháp Thân, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Như người dùng màu vẽ hư không

Muốn cho chúng sinh đồng một chí

Thiên Thần trăng gió lửa bủa vây

Đạo Tràng Bồ Tát nào lay động.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Hằng Tác Tội, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Con uống độc dược như ăn cơm

Trượng con chạm ai, thành tro ngay

Nếu không phá thân hắn như bụi

Quyết không còn giữ lấy hai tay.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Thành Lợi, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Ba ngàn Thế Giới đầy độc hại

Thế Tôn xem thấy chẳng lo âu

Ba độc đáng sợ, Ngài diệt sạch

Chúng ta về cung, đánh ích gì?

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Tham Hỷ, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Con cố âm thanh vượt ngàn trùng

Trăm ngàn ngọc nữ thân kiều diễm

Làm cho huyễn hoặc loạn tâm hắn

Khiến mất thiền định, hưởng dục lạc.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Pháp Hỷ, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Ngài dùng thiền định làm pháp hỷ

Thường trú cam lộ giải thoát môn

Pháp lạc dùng nhổ các tai ương

Chẳng dùng ngũ dục làm thỏa thích.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Tiệp Tật, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Con cầm nhật nguyệt dễ như chơi

Cũng hay chận đứng gió, lửa mạnh

Bắt lấy Sa Môn yết kiến cha

Dễ như gió thổi tan đống bột.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Sư Tử Hống, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Vô số dã can kêu đồng vắng

Vì chưa nghe tiếng Sư tử gầm

Loài thú nếu nghe Sư tử rống

Bôn ba tứ tán chạy trăm phương.

Quân ma chúng ta cũng như vậy

Chưa nghe Pháp Vương xướng triều âm

Đều theo chủ quan chẳng chịu lui

Khi đến chỗ Ngài tự co rút.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên trái Ma Vương, tên là Ác Tư, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Con là Ác Tư nguyện chiến thắng

Sa Môn nào thấy ma quân này

Tâm hắn si mê, hết hy vọng

Làm sao chẳng chạy lánh đi liền.

Lúc bấy giờ lại có một Vương Tử khác ngồi bên phải Ma Vương, tên là Thiện Tư, liền dùng kệ bạch Phụ Vương:

Ngài chẳng ngu si không sức lực

Các ông quá kém về nhân tính

Nên ông chưa biết diệu thuật Ngài

Sẽ bị trí tuệ Ngài hàng phục.

Quân ma các ông đông như cát

Dù tài như vậy khắp Tam Thiên

Cũng không tổn hại sợi lông Ngài

Huống là sát hại, khỏi chỗ ngồi.

Ông nên thanh tịnh hướng Bồ Đề

Cúi đầu đảnh lễ miệng khen ngợi

Chớ nên gây ác hại binh mình

Bồ Tát chắc thành thầy ba cõi.

Trong số các Vương Tử của Ma Vương, mỗi người tự trình bày ý kiến của mình, hoặc có người ủng hộ việc thiện hoặc có người ủng hộ việc ác, lần lượt cho đến Vương Tử thứ một ngàn.

Lúc bấy giờ Ma Vương Ba Tuần có một vị đại thần tướng quân tên là Hiền Tướng.

Ma Vương Ba Tuần bảo đại thần Hiền Tướng: Khanh đi theo ta, ở đây có một người dòng họ Thích, sắp thành tựu vô thượng bồ đề. Nay cùng khanh đến đó chận chứng đạo pháp ấy, chẳng để Thái Tử chứng quả vô thượng bồ đề.

Khi ấy đại thần Hiền Tướng liền dùng kệ tâu Đại Vương Ba Tuần:

Đại Vương thống lãnh Tứ Thiên Vương

Vua A Tu La, Khẩn Na La

Ma Hầu La Già, Ca Lâu La

Chắp tay cúi đầu Quy Y Ngài.

Huống là tất cả các Phạm Thế

Quang Âm, Quảng Quả và Tịnh Cư

Sáu Trời Cõi Dục và Sắc Giới

Tất cả đảnh lễ sát chân Ngài.

Các con Đại Vương tuy trí tuệ

Sức mạnh trần thế không ai bằng

Trong tâm hằng lễ Đấng Thế Tôn,

Tám mươi do tuần đầy quân Ngài

Dạ Xoa, La Sát, các Quỷ Vương

Thân tuy hiện tại trước Đại Vương

Tâm thường nghĩ đến Vô Thượng Sĩ

Chắp tay cung kính, cúi đầu lễ.

Ngàn vạn quân ma gặp Thánh ấy

Tự lấy hoa hương tung cúng dường

Hạ thần thấy rõ việc như vậy

Biết chắc quân ma thua Bồ Tát.

Ma quân binh mã nơi đồn trú

Có nhiều cú mèo, sáo sậu kêu

Hoặc tiếng cú vọ, tiếng quạ, khách

Tiếng loài ác thú như cáo, lừa.

Thần thấy Bồ Tát dưới Bồ Đề

Chim lành các loại hót líu lo

Phù Nhạn, Oan Ương, Câu Sí La

Cù Dục, Anh Võ và Khổng Tước

Vây quanh Bồ Tát hót thanh nhàn

Điềm tốt như vậy Ngài chắc thắng.

Hơn nữa, doanh trại của chúng ma

Thường mưa sỏi, đá, đất, cát bụi

Bồ Tát an tọa dưới Bồ Đề

Trời mưa hoa báu hương vi diệu.

Nơi ở chúng ma đất gập ghềnh

Hầm hang cao thấp nhiều gò nổng

Gai góc, đá chổng, nhiều phẫn uế

Chung quanh phần đất gốc Bồ Đề

Trang hoàng bằng thất bảo, kim ngân.

Thấy cảnh tốt đẹp lạ như vậy

Những người trí tuệ biết nhận xét.

Thấy cảnh đó rồi phải rút quân.

Trang nghiêm như vậy khắp một vùng

Quyết chắc chứng thành vô thượng đạo.

Đại Vương nếu chẳng thuận ý thần

Như mộng Vua thấy thành sự thật.

Như vậy không nên động đến Ngài

Cần phải rút quay về cung ma

Vua xưa xúc phạm các Tiên Nhân

Cõi nước, Thần Chú đốt thành tro.

Thuở xưa có Vua tên Phạm Đức

Phật ý Tiên Nhân Tỳ Da Bà

Vua có vườn đẹp nhiều hoa trái

Bị Thần Chú đốt cháy tan hoang

Nhiều năm vườn này không mọc cỏ

Huống lại cây cối, hoa cùng quả.

Thế gian nhiều người hành khổ hạnh

Khi tu phạm hạnh, bỏ các ác

Các Vua yết kiến lễ sát chân

Chúng ta nay nên về bổn xứ.

Vua đã chẳng nghe luận Vệ Đà

Người có ba hai tướng trang nghiêm

Người ấy nếu cầu đạo xuất gia

Ắt đoạn trừ hết lưới kết sử

Thành tựu đạo quả vô thượng giác

Giữa mày, lông trắng phóng hào quang

Chiếu khắp mười phương ức cõi nước

Huống lại binh chủng đám ma này

Sao lại không thể hàng phục được

Nếu Vua muốn đánh, chắc không thắng

Đảnh đầu Bồ Tát cao vượt Trời

Hàng vạn Chư Thiên không trông thấy

Chắc chắn sẽ thành quả vi diệu,

Thế gian chưa nghe, nay được nghe

Cũng như Tu Di và Thiết Vi

Nhật Nguyệt, Đế Thích, Phạm Thiên Vương

Dạ Xoa, La Sát, các rừng cây

Đều hướng Bồ Đề cúi thân lễ.

Chắc chắn Bồ Tát đầy phước đức

Thí, giới, nhẫn, tấn, thiền, trí lực

Nhiều kiếp đến nay tu hạnh này

Nay quyết đẩy lui ma quân ta.

Như voi đạp bể các để gốm

Như sư tử rống thú kinh hồn

Như ánh nhật quang che đom đóm

Thế Tôn phá ma cũng như vậy.

Sư tử một thân phá thú trùng

Nọc một độc xà giết nhiều loại

Bồ Tát tu nhiều sức thiện căn

Một mình phá tan ma quân ta.

Lúc ấy Ma Vương Ba Tuần nghe kệ đại thần nói như vậy, rất lo sợ, buồn bực chẳng an, thân tâm ưu sầu, khổ não chẳng vui, xấu hổ thẹn thùng, không biết xử sự thế nào.

Nhưng trong lòng vẫn còn ngã mạn, chẳng chịu hồi cung, cũng không chạy trốn, lại tuyên bố với các ma quân: Các khanh nên bình tâm, chớ sợ hãi, chớ có nhút nhát bỏ chạy. Ta sẽ dùng lời hoa mỹ để trắc nghiệm tâm Sa Môn thế nào.

Lại dùng lời khuyến dụ xem thử người có rời cây Bồ Đề hay không?

Chẳng lẽ để chúng sinh quý báu này bỗng nhiên gặp tai ương hay sao!

Lúc ấy Thương Chủ, trưởng tử của Ma Vương, tâu Phụ Vương: Thưa ma chúa Đại Vương, con không muốn Phụ Vương cùng với Sa Môn dòng họ Thích Ca kết oán thù.

Tại sao?

Vì ví dụ có trăm ngàn vạn ức ma quân tay cầm đao kiếm, đồng đến nơi Thích Tử để làm chướng ngại không cho thành đạo thì không thể làm được, huống chi một mình Phụ Vương. Phụ Vương chỉ xem người họ Thích này ngồi trên Tòa Sư Tử dưới gốc cây Bồ Đề, không kinh không sợ. Phụ Vương, hãy xem người họ Thích thân không lay động.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần