Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Năm - Năm Pháp - Phẩm Mười Sáu - Phẩm Diệu Pháp - Phần Sáu - Diệu Pháp Hỗn Loạn 3
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TĂNG CHI BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
CHƯƠNG NĂM
NĂM PHÁP
PHẨM MƯỜI SÁU
PHẨM DIỆU PHÁP
PHẦN SÁU
DIỆU PHÁP HỖN LOẠN 3
Năm pháp này, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Thế nào là năm?
Ở đây, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo học thuộc lòng Kinh Điển bị nắm giữ sai lạc, với những văn cú đặt sai lầm.
Này các Tỳ Kheo, với văn cú đặt sai lầm, ý nghĩa bị hướng dẫn sai lạc. Ðây là pháp thứ nhất, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo là những người khó nói, đầy đủ những tánh khiến họ trở thành khó nói, khó kham nhẫn, không cung kính đón nhận khi được giảng dạy. Ðây là pháp thứ hai, này các Tỳ Kheo, khiến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, đối với các Tỳ Kheo nghe nhiều, Thánh Giáo được trao truyền, là bậc trì pháp, trì Luật, trì Toát yếu, các vị ấy không cẩn trọng để cho các người khác nói pháp. Do duyên này của họ, Khế Kinh như bị đứt gốc, không còn là chỗ nương tựa. Ðây là pháp thứ ba, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo Trưởng Lão là những vị sống đầy đủ, biếng nhác, dẫn đầu trong thối đọa, từ bỏ gánh nặng viễn ly, không có hăng hái tinh tấn để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Và quần chúng về sau sẽ đi theo tri kiến của họ. Họ cũng sẽ trở thành những người sống đầy đủ, biếng nhác, dẫn đầu trong thối đọa, từ bỏ gánh nặng viễn ly, sẽ không hăng hái tinh tấn để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Ðây là pháp thứ tư, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Chúng Tăng bị chia rẽ. Khi Chúng Tăng bị chia rẽ, này các Tỳ Kheo, có sự mắng nhiếc lẫn nhau, có sự đấu khẩu lẫn nhau, có sự thanh trừng lẫn nhau, có sự tẩn xuất lẫn nhau.
Ai không có tịnh tín không tìm được tịnh tín, và những ai có tịnh tín có thể đổi khác. Ðây là pháp thứ năm, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Năm pháp này, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất. Năm pháp này, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
Thế nào là năm?
Ở đây, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo học thuộc lòng Kinh Điển được nắm giữ tốt đẹp, với những văn cú được phối trí chân chánh và ý nghĩa được hướng dẫn chân chánh. Ðây là pháp thứ nhất, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biết mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo là những người dễ nói, dễ kham nhẫn, cung kính đón nhận khi được giảng dạy. Ðây là pháp thứ hai, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, đối với các Tỳ Kheo nghe nhiều Thánh Giáo được trao truyền, là bậc trì pháp, trì Luật, trì Toát yếu, các vị ấy cẩn trọng để cho các người khác nói pháp. Do duyên này của họ, Kinh Điển không bị đứt gốc, là chỗ nương tựa. Ðây là pháp thứ ba, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo Trưởng Lão không sống đầy đủ, không biếng nhác, từ bỏ gánh nặng đọa lạc, dẫn đầu trong đời sống viễn ly, hăng hái tinh tấn để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ và quần chúng về sau sẽ đi theo tri kiến của họ.
Họ cũng sẽ trở thành những người không sống đầy đủ, không biếng nhác, từ bỏ gánh nặng đọa lạc, dẫn đầu trong đời sống viễn ly, hăng hái tinh tấn để chứng đạt những gì chưa chứng đạt, chứng đắc những gì chưa chứng đắc, chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ. Ðây là pháp thứ tư, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp được an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Chúng Tăng hòa hợp, hoan hỷ, không tranh luận, cùng một giáo lý, sống an ổn. Khi Chúng Tăng hòa hợp, này các Tỳ Kheo, không có sự mắng nhiếc lẫn nhau, không có sự đấu khẩu lẫn nhau, không có sự thanh trừng lẫn nhau, không có sự tẩn xuất lẫn nhau.
Ai không có tịnh tín tìm được tịnh tín, và những ai có tịnh tín không có đổi khác. Ðây là pháp thứ năm, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp được an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
Năm pháp này, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn, không biến mất.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Sáu - Phẩm Bốn - Phẩm Pháp Giới - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Na Tiên Tỳ Kheo - Phẩm Năm - Phẩm Cứu Cánh đích Thực Của Bậc Xuất Gia
Phật Thuyết Kinh Lục độ Tập - Chương Một - Bố Thí độ Vô Cực - Kinh Số hai
Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - ðại Kinh Pháp Hành - Phần Ba - Người Trí
Phật Thuyết Kinh Ma Ha Bát Nhã Sao - Phẩm Mười - Phẩm Thủ Không
Phật Thuyết Kinh La Ma Già - Phần Năm
Phật Thuyết Kinh Nhân Quả Trong đời Quá Khứ Và Hiện Tại - Phần Hai