Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Ba - Thiên Uẩn - Chương Một - Tương ưng Uẩn - Năm Mươi Kinh Căn Bản - Phẩm Gánh Nặng - Phần Năm - Vị Ngọt
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TƯƠNG ƯNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP BA
THIÊN UẨN
CHƯƠNG MỘT
TƯƠNG ƯNG UẨN
NĂM MƯƠI KINH CĂN BẢN
PHẨM GÁNH NẶNG
PHẦN NĂM
VỊ NGỌT
Nhân duyên ở Sàvatthi!
Này các Tỳ Kheo, trước khi ta giác ngộ, chưa chứng Chánh Ðẳng Giác, còn là Bồ Tát, ta suy nghĩ như sau:
Cái gì là vị ngọt, cái gì là sự nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của sắc?
Cái gì là vị ngọt, cái gì là sự nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của thọ?
Cái gì là vị ngọt, cái gì là sự nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của tưởng?
Cái gì là vị ngọt, cái gì là sự nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của các hành?
Cái gì là vị ngọt, cái gì là sự nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của thức?
Rồi này các Tỳ Kheo, ta suy nghĩ như sau:
Do duyên sắc, lạc hỷ sanh.
Cái ấy gọi là vị ngọt của sắc.
Sự vô thường, đau khổ, chịu sự biến hoại của sắc.
Cái ấy gọi là sự nguy hiểm của sắc.
Sự nhiếp phục dục và tham đối với sắc, sự đoạn tận dục và tham.
Cái ấy là xuất ly của sắc.
Do duyên thọ, lạc hỷ sanh.
Do duyên tưởng, lạc hỷ sanh.
Do duyên các hành, lạc hỷ sanh.
Cái ấy gọi là vị ngọt của các hành.
Sự vô thường, đau khổ, chịu sự biến hoại của các hành.
Cái ấy gọi là sự nguy hiểm của các hành.
Sự nhiếp phục dục và tham đối với hành, sự đoạn tận dục và tham.
Cái ấy là sự xuất ly của các hành.
Do duyên thức, lạc hỷ sanh.
Cái ấy gọi là vị ngọt của thức.
Sự vô thường, đau khổ, chịu sự biến hoại của thức.
Cái ấy gọi là sự nguy hiểm của thức.
Sự nhiếp phục dục và tham đối với thức, sự đoạn tận dục và tham. Cái ấy là sự xuấy ly của thức.
Này các Tỳ Kheo, cho đến khi nào đối với năm thủ uẩn này, ta chưa như thật thắng tri vị ngọt là vị ngọt, nguy hiểm là nguy hiểm, xuất ly là xuất ly, thời này các Tỳ Kheo.
Ta không tuyên bố rằng ta đã giác ngộ Vô Thượng Chánh Ðẳng Giác đối với Thế Giới gồm có Thiên, Ma, Phạm Thiên, đối với quần chúng Sa Môn, Bà La Môn, Chư Thiên và loài người.
Nhưng này các Tỳ Kheo, khi nào đối với năm thủ uẩn này, ta như thật thắng tri vị ngọt là vị ngọt, nguy hiểm là nguy hiểm, xuất ly là xuất ly, thời này các Tỳ Kheo.
Ta tuyên bố rằng ta đã giác ngộ Vô Thượng Chánh Ðẳng Giác đối với Thế Giới gồm có Thiên, Ma, Phạm Thiên, đối với quần chúng Sa Môn, Bà La Môn, Chư Thiên và loài người.
Và tri kiến như sau khởi lên nơi ta: Tâm ta giải thoát, bất động. Ðây là đời sống cuối cùng, nay không còn tái sanh nữa.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Hai Mươi Hai - Pháp Hội đại Thần Biến - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Thật Giác
Phật Thuyết Kinh Chúng Hứa Ma đế - Phần Mười
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Tử Nhục
Phật Thuyết Kinh Như Huyễn Tam Ma địa Vô Lượng ấn Pháp Môn - Phần Bốn
Phật Thuyết Kinh Diệu Tý Bồ Tát Sở Vấn - Phần Sáu - Phân Biệt Tướng Tất địa
Phật Thuyết Kinh Tứ Thập Nhị Chương - Chương Một - Xuất Gia Chứng Quả
Phật Thuyết Kinh Sinh - đức Phật Thuyết Giảng Về Chuyện Người Trả Nợ Làm Thân Trâu Bò