Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Năm Mươi Bốn - Pháp Hội Hải Huệ Bồ Tát - Phần Một
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHẬT THUYẾT
KINH ĐẠI BẢO TÍCH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHÁP HỘI THỨ NĂM MƯƠI BỐN
PHÁP HỘI HẢI HUỆ BỒ TÁT
PHẦN MỘT
Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni Phật vẫn ở giữa hai Cõi Dục Giới và Sắc Giới trong đại bảo phường đình cùng các hàng đại chúng vây quanh thuyết pháp.
Bấy giờ nước tràn đầy cả đại thiên Thế Giới như đại hải, cũng như lúc kiếp tận mà thủy tai khơi lên: Dầu nước tràn đầy cả đại thiên Thế Giới như vậy, song các Thế Giới Thiên Cung, Quốc Độ, thành ấp, tụ lạc, nhà cửa, rừng vườn đến Trời Sắc Giới không hề bị hư hại, tất cả đều như cũ, nhưng đại chúng đều thấy nước tràn đầy khắp mọi nơi.
Trong nước mọc ra vô lượng hoa Phân Đà Lợi thanh lưu ly làm cọng, chân kim làm cánh, công đức bảo làm gương, Đế Thích bảo làm Vua, vòng quanh còn có vô lượng hoa ngang rộng mười dặm tại trong đại bảo phường đình cao một cây Đa La.
Pháp Hội đại chúng mỗi người đều riêng thấy tự mình ở trên hoa báu ấy. Hoa ấy lại phát ra ánh sáng lớn chiếu khắp mười phương vô lượng Thế Giới. Tất cả đại chúng đều vui mừng nghĩ rằng hôm nay chắc chắn chúng ta sẽ được nghe pháp thù thắng vi diệu.
Di Lặc Bồ Tát liền từ chỗ ngồi dậy lễ chân Đức Phật hữu nhiễu ba vòng, quỳ dài trên hoa sen báu cung kính chắp tay bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Có duyên cớ gì mà nước tràn đầy cả đại thiên Thế Giới như đại hải lại cũng như lúc kiếp tận thủy tai nổi lên, trong nước lại mọc vô lượng hoa sen trắng phát ánh sáng lớn chiếu khắp cả mười phương vô lượng Thế Giới?
Đức Phật phán dạy: Này Di Lặc! Ở Hạ phương quá đại thiên Thế Giới vi trần số Quốc Độ có một Thế Giới ấy hiệu là Bảo Trang Nghiêm, Đức Phật tại Thế Giới ấy hiệu là Hải Trí Thần Thông Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hành Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn, nơi ấy có Đại Bồ Tát hiệu là Hải Huệ cùng vô số Bồ Tát muốn đến đại bảo phường đình này để nghe Kinh Pháp nên hiện ra thoại ứng như vậy.
Tôn Giả Xá Lợi Phất bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Thế Giới Bảo Trang Nghiêm ở hạ phương cách đây quá xa, Đại Bồ Tát Hải Huệ ở tại đó mà có nghe được lời Đức Thế Tôn nói pháp tại đây chăng?
Đức Phật nói: Này Xá Lợi Phất! Như nay người ở trước ta nghe tiếng ta nói thế nào thì Hải Huệ ở Thế Giới kia cũng nghe tiếng ta nói như vậy. Như nay ngươi cùng đại chúng trong Pháp Hội này thấy ta thế nào thì Hải Huệ ở Thế Giới kia thấy ta cũng như vậy.
Tôn giả Xá Lợi Phất bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Đại Bồ Tát có thần thông chẳng thể nghĩ bàn, ở cách xa vô lượng Thế Giới mà có nhãn thông nhĩ thông vô ngại vô chướng như vậy.
Bạch Đức Thế Tôn! Có ai được nghe sự bất tư nghị này mà sẽ chẳng phát tâm vô thượng bồ đề, chỉ trừ kẻ hạ liệt bất tiếu thôi. Bấy giờ Hải Huệ Đại Bồ Tát đầy đủ sức vô lượng thần thông trong khoảng một niệm ở Thế Giới kia ẩn mất bỗng nhiên hiện ra trong đại bảo phường đình này rồi nhập tam muội làm cho tất cả đại chúng đều vói thấy Thế Giới Bảo Trang Nghiêm bao nhiêu nhân dân trời người cùng tất cả cảnh vật đều rõ ràng, cũng thấy Đức Phật Hải Trí Thần Thông cùng các đại chúng vây quanh thuyết pháp.
Dùng thần thông lực cho đại chúng thấy những sự ấy rồi, Hải Huệ Đại Bồ Tát từ tam muội an tường dậy rời chỗ ngồi đến đảnh lễ chân Đức Phật hữu nhiễu ba vòng, dâng các thứ hoa hương kỹ nhạc ở Thế Giới mình cúng dường Đức Phật mà bạch rằng: Hạ phương Bảo Trang Nghiêm Thế Giới Hải Trí Thần Thông Như Lai gởi lời hỏi thăm Đức Thế Tôn cùng tất cả đại chúng vô lượng an ổn.
Bạch xong, Đại Bồ Tát Hải Huệ ngồi qua một phía trên bảo Liên Hoa. Phạm Thiên Vương hiệu là Tu Bi nghĩ rằng nay cớ sao có nước tràn đầy đại thiên Thế Giới mà chẳng phải là thủy tai. Ta nên đến hỏi Đức Phật.
Phạm Thiên Vương Tu Bi liền cùng sáu vạn tám ngàn Phạm Thiên Đại Bảo Phường Đình đảnh lễ hữu nhiễu Đức Phật ba vòng rồi quỳ dài chắp tay bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Có nhân duyên gì mà cả đại thiên Thế Giới có đầy những hoa sen bảy báu trang nghiêm, Chư Bồ Tát chúng vô lượng đều thứ đệ ngồi trên hoa báu, lại còn có nước tràn đầy khắp mọi nơi.
Đức Phật bảo Phạm Thiên Vương: Này thiện nam tử! Đây là thần thông lực của Đại Bồ Tát Hải Huệ.
Phạm Thiên Vương Tu Bi bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Nay Đức Phật nói Kinh Điển Đại Tập này còn chưa xong ư?
Đức Phật phán bảo Phạm Thiên Vương: Này thiện nam tử! Lạc thuyết vô ngại của Như Lai không có cùng tận.
Này Phạm Vương! Đức Phật cùng vô lượng Chư Đại Bồ Tát đại chúng quán sát pháp giới giảng luận pháp giới pháp lạc vi diệu cũng chẳng cùng tận.
Phạm Thiên Vương bạch rằng: Đức Thế Tôn nói Đại Bồ Tát Hải Huệ ấy là ai vậy.
Đức Phật nói: Này Phạm Thiên Vương! Nay ông chẳng thấy vị Đại Bồ Tát đang ngồi trên hoa sen báu lớn mười do tuần được Chư Bồ Tát vây quanh cung kính tán thán đó ư?
Thân Đại Bồ Tát ấy đoan nghiêm chiếu sáng, chỉ trừ Như Lai không còn ai sánh bằng.
Phạm Thiên Vương Tu Bi được thấy Hải Huệ Đại Bồ Tát sanh lòng cung kính liền đảnh lễ và nói rằng: Nếu có ai được thấy bậc Chánh Sĩ này thì được lợi ích lớn, nay tôi được gặp cũng có lợi ích lớn như vậy.
Bạch Đức Thế Tôn! Nay chánh pháp này sẽ còn được bao lâu?
Đức Phật nói: Này thiện nam tử! chánh pháp này như tuổi thọ của Như Lai. Sau khi Phật nhập Niết Bàn, Chư Đại Bồ Tát này cũng hộ trì pháp ấy, tại sao, vì Kinh Điển này là ấn của Chư Phật quá khứ vị lai hiện tại.
Bấy giờ Hải Huệ Đại Bồ Tát vọt thân lên hư không cao bảy cây Đa La thị hiện thân mình cùng thần lực trí huệ vì muốn cho đại chúng sanh tín tâm cùng trang nghiêm Kinh này mà tuyên nói kệ rằng:
Hạ phương Thế Giới Bảo Trang Nghiêm
Hải Trí thần thông Phật Thế Tôn
Thường vì chúng sanh diễn Diệu Pháp
Tôi nghe thọ trì dạy lại người
Nay tôi đến trong đại chúng này
Cung kính cúng dường Thích Ca Phật
Quyến thuộc cùng đến Chư Bồ Tát
Vì phá lòng nghi trong pháp này
Nay tôi kính lễ Đấng Vô Thượng
Trần thiết cúng dường đúng như pháp
Vì muốn trang nghiêm đại bồ đề
Giáo hoá chúng sanh Đạo Vô Thượng
Nếu quán sắc pháp không có tướng
Cũng đoạn ly được ba thứ thọ
Nếu không tướng mạo và chủng tánh
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu chẳng tham trước ngã ngã sở
Cũng lại tu tập nơi trung đạo
Quán tất cả pháp như hư không
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu chẳng tham trước các cảnh giới
Cũng hay tịch tĩnh nơi lục nhập
Với các pháp giới chẳng trụ trước
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu thấy Như Lai chân pháp giới
Dựng được vô thượng đại pháp tràng
Thấy tất cả pháp tướng như huyễn
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu thấy không người thí người thọ
Không làm không thọ cũng như vậy
Nếu không chánh kiến và tà kiến
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Chẳng quyết định ở trong bồ đề
Cũng chẳng quyết định ở sanh tử
Xa lìa tất cả các phiền não
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu người chí tâm tu thiện pháp
Tịnh thân khẩu ý cả ba nghiệp
Cũng điều phục được tất cả căn
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu nhẫn các pháp không có ngã
Chẳng thành bồ đề bỏ chúng sanh
Vì đại bồ đề trì tịnh giới
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu quán các pháp như dương diệm
Chúng sanh bình đẳng như hư không
Tịnh tâm chẳng khởi những tâm tưởng
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Vì các chúng sanh thọ khổ lớn
Vì đại bồ đề tu nhẫn nhục
Quán các pháp như Trăng trong nước
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Quán không chúng sanh nhân thọ mạng
Cũng vì chúng sanh tu bồ đề
Quán pháp niệm niệm tướng diệt tận
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Thọ khổ địa ngục tâm chẳng thối
Càng thêm tinh tiến tu đại đạo
Nghe các pháp không lòng chẳng sợ
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Tất cả cảnh giới không quái ngại
Cũng như động thủ giữa hư không
Cũng quán tam thế tướng bình đẳng
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu ma chẳng biết được tâm người
Người này đã được đại thần thông
Nếu thuyết pháp tự nghĩa vô tận
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu hay nghe khắp Chư Phật âm
Nghe rồi thọ trì rộng tuyên thuyết
Chẳng thấy Tam Bảo tướng sai biệt
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Nếu hay nghe khắp Chư Phật âm
Nghe rồi thọ trì rộng tuyên thuyết
Chẳng thấy Tam Bảo tướng sai biệt
Người này hay lễ Vô Thượng Tôn
Như Lai đủ Sáu Ba la mật
Không khứ không lai như hư không
Biết rõ tất cả chúng sanh giới
Vì vậy tôi lễ Vô Thượng Tôn
Như Lai thành tựu công đức lớn
Trọn chẳng sanh lòng tợ ngã mạn
Tôi nay kính lễ Phật sắc tượng
Thân Phật thế gian chẳng làm được
Phật Quang hơn tất cả các quang
Phật âm thù diệu cũng tối thượng
Phật đảnh không ai nhìn thấy được
Vì vậy tôi lễ Vô Thượng Tôn
Như Lai biết rõ chúng sanh giải
Tuỳ giải vì họ diễn nói pháp
Phật biết pháp trị các phiền não
Vì vậy tôi lễ Vô Thượng Tôn.
Nói kệ tán thán Đức Phật rồi, Hải Huệ Đại Bồ Tát từ hư không xuống bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Nay tôi ở đây có ít pháp muốn hỏi mong Thế Tôn hứa cho.
Đức Phật nói: Lành thay! Lành thay! Này Hải Huệ, tùy ý ông hỏi, Phật sẽ vì ông mà phân biệt giải nói.
Hải Huệ Đại Bồ Tát bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Trước đây tôi có nghe tịnh ấn tam muội, Bồ Tát an trụ tam muội này thì được vô thượng bồ đề. Mong Đức Thế Tôn nói về tam muội ấy cho khắp các Bồ Tát đều được nghe, nghe xong đều sẽ trang nghiêm tu hành vì vô thượng bồ đề vậy.
Đức Phật nói: Này Thiện Nam Tử chí tâm lắng nghe nay Phật sẽ nói cho.
Này thiện nam tử! Như bảo châu thanh tịnh được thọ khéo trau giồi nên giá trị vô lượng mọi người để quý trọng.
Này thiện nam tử! Bồ Tát sơ Phát bồ đề tâm rồi tu pháp lành đa văn tư duy quán sát pháp giới thanh tịnh sơ tâm, sơ tâm đã thanh tịnh thì được Chư Phật Chư Bồ Tát kính niệm thì được tịnh ấn tam muội.
Này thiện nam tử! Tịnh bảo châu đã nói ở trên đó rời lìa chín thứ bảo, đó là chất vàng, chất bạc, chất lưu ly, chất pha lê, chất mã não, chất xà cừ, chất Liên Hoa, chất san hô và chất công đức bảo.
Rời lìa chín chất bảo ấy gọi là tịnh bảo châu giá trị vô lượng, là bảo vật thọ dụng của Chuyển Luân Thánh Vương. Ánh sáng của tịnh bảo châu các ánh sáng khác không sánh kịp.
Này thiện nam tử! Cũng vậy, Bồ Tát phát tâm đại bồ đề rời lìa chín thứ chủng tánh được tịnh ấn tam muội, đó là tánh phàm phu, tánh tín hành, tánh pháp hành, tánh nhẫn, tánh Tu Đà Hoàn, tánh Tư Đà Hàm, tánh A Na Hàm, tánh A La Hán và tánh Bích Chi Phật.
Bồ Tát rời lìa chín chủng tánh ấy nhập vào chủng tánh Phật được Tịnh ấn tam muội ban bố quang minh cho tất cả chúng sanh hơn các hàng Thanh Văn và Bích Chi Phật.
Này thiện nam tử! Tịnh bảo châu ấy chịu được sự mài xỏ dũa ép vì vậy mà bảo châu ấy có tên gọi không vết trầy.
Này thiện nam tử! Cũng vậy, Tịnh ấn tam muội tu tập tam tụ tịnh giới, đủ mười thiện pháp, tu hành từ bi thương xót chúng sanh, thấy sự nghiệp người tự qua giùm giúp cho được thành tựu, nhớ thương tất cả tu tập xả ý tịnh.
Thường nhớ chúng sanh tu Tứ Nhiếp pháp nhiếp thủ tất cả chúng sanh, chuyên tu lục chánh niệm điều phục sáu căn, thiểu dục tri túc, chẳng dứt Thánh chủng, ngăn các tranh tụng, phá các kiêu mạn, cung kính cúng dường các bậc Sư Trưởng Hoà Thượng kỳ cựu tôn túc.
Chẳng khinh khi người khác, cầu chánh pháp hộ chánh pháp xa lìa ác pháp, nơi Phật Pháp Tăng lòng tin vững chắc, tâm thường duyên niệm tất cả pháp lành, chẳng tự khen chê người mà thường ca ngợi đức tốt của người, biết ơn báo ơn, thanh tịnh oai nghi, đủ hạnh nhẫn nhục, Cầu Xa Ma Tha Tu tập Đà La Ni.
Tâm luôn bình đẳng như địa thủy hỏa phong hư không. Thường thích xuất gia tu tập tịch tĩnh, trì giới tinh tiến thân cận thiện hữu. Thanh tịnh sáu căn, nhãn nhĩ tỉ thiệt thân tâm vô ngại.
Quán sát bất tịnh để phá tham ái, tu tập từ tâm để phá giận oán, tu quán thập nhị nhân duyên để phá vô minh, xa lìa tất cả pháp chướng ngại thí pháp không lẫn tiếc, thành tựu Lục Ba la mật chẳng cầu nhị thừa.
Trong ngoài thanh tịnh quán sát tội lỗi sanh tử. Nơi đạo bồ đề tâm chẳng hề hối thối. Thường giáo hóa chúng sanh cho họ an trụ trong Đại Thừa.
Này thiện nam tử! Bồ Tát đầy đủ những pháp như vậy thanh tịnh ý bất tịnh mà phát tâm vô thượng bồ đề, đây gọi là tịnh bảo châu Tịnh ấn tam muội vậy.
Muốn tuyên lại nghĩa ấy Đức Thế Tôn nói kệ rằng:
Nếu có tu tập đại từ tâm
Đầy đủ thành tựu thập thiện pháp
Người này chắc thấy Phật Di Lặc
Nên bồ đề tâm khó nghĩ bàn
Tu tập đại bi vì chúng sanh
Cũng thường giáo hóa pháp đại thừa
Vì trừ phiền não tu xả tâm
Nên bồ đề tâm khó nghĩ bàn
Đầy đủ tu tập niệm trí huệ
Và hay điều phục tự tâm mình
Hay tu tri túc và thiểu dục
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Xa lìa tất cả các ác pháp
Tâm ấy dịu dàng với chúng sanh
Tăng trưởng tất cả các thiện pháp
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Cung kính cúng dường Hoà Thượng Sư
Kế nối thêm lớn chủng tánh Thánh
Xa lìa tất cả các kiêu mạn
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Tâm ấy chất trực chẳng khi dối
Thường thích tịch tĩnh hoá chúng sanh
Trừ bỏ kiêu mạn chẳng khinh người
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Hay nghe hay nói trì chánh pháp
Dạy các chúng sanh lìa phiền não
Chí tâm chuyên niệm vô thượng thừa
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Cúng dường Tam Bảo tin Tứ Đế
Xa lìa các ác tu pháp lành
Chẳng giận chẳng hờn các chúng sanh
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Khách phiền não khởi sanh hổ thẹn
Liền hướng mười phương Phật sám hối
Tu tập thiện pháp điều các căn
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Tịnh thân khẩu ý biết nghiệp quả
Biết ơn nhớ ơn hay báo đáp
Tin thập nhị nhân duyên tịnh oai nghi
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Có Xa Ma Tha tu trí huệ
Trì đủ tịnh giới thích bồ đề
Thọ đại khổ não tâm chẳng động
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Tâm ấy bình đẳng như tứ đại
Xem các chúng sanh đồng hư không
Thường thích xuất gia tu bồ đề
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Ưa tịch tĩnh thanh tịnh thân tâm
Tu hành pháp hạnh quan Tứ Đế
Thiệt ngữ pháp ngữ chân nghĩa ngữ
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Theo pháp được nói mà an trụ
Siêng tu tinh tiến phá ma giới
Nơi pháp được tu không giải đãi
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Gần kề thiện hữu Phật Bồ Tát
Hay độ chúng sanh khỏi sanh tử
Hay tịnh tất cả sáu trần cảnh
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Hay lìa chướng ngại trừ ngũ cái
Sáu căn thanh tịnh không kiêu mạn
Đối trị tham dục sân và si
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Thường thiện tư duy đủ lục niệm
Tu trợ bồ đề được thần thông
Chẳng sợ sanh tử thích Niết Bàn
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Phàm thuyết chánh pháp chẳng vì lợi
Ở trong các pháp không tâm hối
Tu hành thiện pháp chẳng cầu báo
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Chẳng dùng thừa khác nhiếp chúng sanh
Thuyết pháp người ưa tin thọ trì
Tâm ấy vô lượng cũng vô biên
Nên tâm bồ đề là tối thắng
Trong ngoài thanh tịnh không tội lỗi
Chẳng sợ sanh tử tu bồ đề
Lúc tu bồ đề tâm chẳng hối
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Biết chúng sanh giới tịnh Quốc Độ
Trang nghiêm bồ đề chẳng vì mình
Với chúng sanh mê dạy chánh đạo
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Biết rõ pháp giới chân thiệt tánh
Trí vô phân biệt chẳng nói được
Hay phá chúng sanh lòng kinh sợ
Nên bồ đề tâm là tối thắng
Nếu đầy đủ được pháp như vậy
Thì hay phát tịnh bồ đề tâm
Chẳng bị thế gian làm ô nhiễm
Phiền não nghiệp ma cũng như vậy
Nếu người hay phát tâm bồ đề
Thì đã hơn hẳn các thừa khác
Hay tịnh tất cả chúng sanh tâm
Cũng hay diễn thuyết đạo vô thượng.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Pháp Tập Yếu Tụng - Phẩm Tám - Phẩm Lời Nói
Phật Thuyết Kinh đại Phương Quảng Thập Luân - Phẩm Mười Bốn - Phẩm Thiền định
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Hai Mươi Hai - Pháp Hội đại Thần Biến - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Chủng Trí
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội đầu - Phẩm Mười - Phẩm Bát Nhã Hành Tướng - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Phật đảnh Quảng Tụ đà La Ni - Phẩm Hai Mươi - Phẩm Chú Sư Tháo Dục