Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Chín - Chín Pháp - Phẩm Ba - Phẩm Chỗ Cư Trú Của Hữu Tình - Phần Sáu - Trụ đá

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:19 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán

PHẬT THUYẾT

KINH TĂNG CHI BỘ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

 An Thế Cao, Đời Hậu Hán

 

CHƯƠNG CHÍN

CHÍN PHÁP  

PHẨM BA

PHẨM CHỖ CƯ TRÚ CỦA HỮU TÌNH  

PHẦN SÁU

TRỤ ĐÁ  

Tôi nghe như vậy!

Một thời, Tôn Giả Sàriputta và Tôn Giả Candikàputta trú ở Ràjagaha Vương Xá tại Trúc Lâm, chỗ nuôi dưỡng các con sóc.

Tại đấy, Tôn Giả Candikàputta gọi các Tỳ Kheo, nói rằng: Này các Hiền Giả.

Devadatta thuyết pháp cho các Tỳ Kheo như sau: Thưa các Hiền Giả, khi nào tâm vị Tỳ Kheo được khéo tích tập với trí tuệ, thời thật hợp lý cho Tỳ Kheo ấy trả lời như sau: Ta rõ biết: Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành, việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa. Ðược nói vậy, Tôn Giả Sàriputta nói với Tôn Giả Candikàputta.

Này Hiền Giả Candikàputta, Devadatta không có thuyết pháp cho các Tỳ Kheo như sau.

Thưa các Hiền Giả, khi nào tâm Tỳ Kheo được khéo tích tập với trí tuệ thời thật hợp lý cho Tỳ Kheo ấy trả lời như sau: Ta rõ biết: Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa.

Này Hiền Giả Candikàputta.

Devadatta thuyết pháp cho các Tỳ Kheo như sau.

Thưa các Hiền Giả, khi nào tâm vị Tỳ Kheo được khéo tích tập với tâm ý thời thật hợp lý cho Tỳ Kheo ấy trả lời như sau: Ta rõ biết: Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành, việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa. Lần thứ hai.

Lần thứ ba, Tôn Giả Candikàputta gọi các Tỳ Kheo, nói rằng.

Thưa các Hiền Giả, Devadatta thuyết pháp cho các Tỳ Kheo như sau.

Khi nào tâm Tỳ Kheo được khéo tích tập với trí tuệ thời thật hợp lý cho vị Tỳ Kheo ấy trả lời như sau: Ta rõ biết: Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành, việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa.

Lần thứ ba, Tôn Giả Sàriputta nói với Tôn Giả Candikàputta.

Này Hiền Giả Candikàputta, Devadatta không có thuyết pháp cho các Tỳ Kheo như sau.

Thưa các Hiền Giả, khi nào tâm Tỳ Kheo được khéo tích tập với trí tuệ thời thật hợp lý cho Tỳ Kheo ấy trả lời như sau: Ta rõ biết: Sanh đã tận, không còn trở lui trạng thái này nữa.

Này Hiền Giả Candikàputta.

Devadatta thuyết pháp cho các Tỳ Kheo như sau.

Thưa các Hiền Giả, khi nào tâm vị Tỳ Kheo được khéo tích tập với tâm ý thời thật hợp lý cho Tỳ Kheo ấy trả lời như sau: Ta rõ biết: Sanh đã tận, không còn trở lui trạng thái này nữa.

Và như thế nào, này Hiền Giả, tâm vị Tỳ Kheo được khéo tích tập với tâm ý?

Ly tham là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Ly sân là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Ly si là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Tánh không có tham là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Tánh không có sân là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Tánh không có si là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Tánh không chuyển hướng về dục hữu là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Tánh không chuyển hướng về sắc hữu là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Tánh không chuyển hướng về vô sắc hữu là tâm của ta, như vậy tâm vị ấy được khéo tích tập với tâm ý.

Như vậy, này Hiền Giả, với Tỳ Kheo có tâm chánh giải thoát như vậy, nếu các sắc do mắt nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vực của con mắt, các sắc không chinh phục tâm vị ấy, tâm được an trú, không bị tạp nhiễm, không bị lay động.

Vị ấy tùy quán sự diệt tận của chúng. Nếu các tiếng do tai nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vực của lỗ tai, nếu các hương do mũi nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vực của lỗ mũi, nếu các vị do lưỡi nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vức của lưỡi, nếu các xúc do thân nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vức của thân.

Nếu các pháp do ý nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vức của ý. Các pháp không chinh phục, tâm vị ấy, tâm được an trú, không bị tạp nhiễm, không bị lay động.

Vị ấy tùy quán sự diệt tận của chúng. Ví như, này Hiền Giả, một trụ đá cao mười sáu khuỷu tay, tám khuỷu tay chôn sâu xuống đất, tám khuỷu tay nổi lên trên, nếu từ phương Ðông, mưa to gió lớn đến, không làm rung động, không làm chuyển động, không làm chuyển động mạnh trụ đá ấy.

Nếu từ phương Tây, nếu từ phương Bắc, nếu từ phương Nam, mưa to gió lớn đến, không làm rung động, không làm chuyển động, không làm chuyển động mạnh trụ đá ấy.

Vì sao?

Này Hiền Giả, vì trụ đá được đào sâu, được chôn sâu. Cũng vậy, này Hiền Giả, với Tỳ Kheo có tâm chánh giải thoát như vậy, nếu các sắc do mắt nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vức của con mắt, các sắc không chinh phục tâm của vị ấy, tâm được an trú không bị tạp nhiễm, không bị lay động.

Vị ấy tùy quán sự diệt tận của chúng. Nếu các tiếng do tai nhận thức, nếu các pháp do ý nhận thức mạnh mẽ đi vào giới vức của ý, các pháp không chinh phục tâm vị ấy, tâm được an trú, không bị tạp nhiễm, không bị lay động.

Vị ấy tùy quán sự diệt tận của chúng.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần