Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Hai - Thiên Nhân Duyên - Chương Một - Tương ưng Nhân Duyên - đại Phẩm Thứ Bảy - Phần Năm - Xúc Chạm, Biết Rõ

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:19 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán

  PHẬT THUYẾT

KINH TƯƠNG ƯNG BỘ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư 

An Thế Cao, Đời Hậu Hán  

TẬP HAI

THIÊN NHÂN DUYÊN  

CHƯƠNG MỘT

TƯƠNG ƯNG NHÂN DUYÊN  

ÐẠI PHẨM THỨ BẢY  

PHẦN NĂM

XÚC CHẠM, BIẾT RÕ  

Như vậy tôi nghe!

Một thời Thế Tôn trú ở giữa dân chúng Kuru, tại thị trấn dân chúng Kuru tên là Kammàsadhamma.

Ở đây, Thế Tôn gọi các Tỳ Kheo: Này các Tỳ Kheo!

Bạch Thế Tôn! Các Tỳ Kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.

Thế Tôn nói như sau: Này các Tỳ Kheo, các ông có nắm giữ với nội xúc hay không?

Ðược nói vậy, một Tỳ Kheo bạch Thế Tôn: Bạch Thế Tôn, con có nắm giữ, với nội xúc.

Này các Tỳ Kheo, nhưng ông nắm giữ nội xúc như thế nào?

Tỳ Kheo ấy trả lời. Với câu trả lời, Tỳ Kheo ấy không làm tâm Thế Tôn thỏa mãn.

Khi được nói vậy, Tôn Giả Ananda bạch Thế Tôn: Bạch Thế Tôn, nay đã đến thời!

Bạch Thiện Thệ, nay đã đến thời Thế Tôn nói về nội xúc. Sau khi nghe, các Tỳ Kheo sẽ thọ trì. Vậy này Ananda, hãy nghe và khéo suy nghiệm, ta sẽ nói.

Thưa vâng, bạch Thế Tôn! Các Tỳ Kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.

Thế Tôn nói như sau: Ở đây, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo trong khi nắm giữ nội xúc, nắm giữ nội xúc như sau: Sự đau khổ đa loại, đa dạng này khởi lên ở đời với già chết.

Sự đau khổ này lấy cái gì làm nhân, hay lấy cái gì làm tập khởi, lấy cái gì làm tác sanh, lấy cái gì làm hiện hữu?

Cái gì có mặt, già chết hiện hữu?

Cái gì không có mặt, già chết không hiện hữu?

Vị ấy nắm giữ nội xúc, biết như sau: Sự đau khổ đa loại, đa dạng này khởi lên ở đời với già chết. Sự đau khổ này lấy sanh y làm nhân, lấy sanh y làm tập khởi, lấy sanh y làm tác sanh, lấy sanh y làm hiện hữu. Do sanh y có mặt, già chết hiện hữu. Do sanh y không có mặt, già chết không hiện hữu.

Vị ấy biết già chết.

Vị ấy biết già chết tập khởi.

Vị ấy biết già chết đoạn diệt.

Vị ấy biết con đường thích ứng đưa đến già chết đoạn diệt.

Và nhờ thực hành như vậy, vị ấy trở thành một vị tùy pháp hành.

Này các Tỳ Kheo, đây gọi là Tỳ Kheo đã thực hành để diệt tận khổ đau, để đoạn diệt già chết một cách hoàn toàn.

Vị ấy lại nắm giữ thêm nội xúc và nắm giữ như sau: Sanh y này lấy gì làm nhân, lấy gì làm tập khởi, lấy gì làm tác sanh, lấy gì làm hiện hữu?

Cái gì có mặt, sanh y hiện hữu?

Cái gì không có mặt, sanh y không hiện hữu?.

Vị ấy nắm giữ nội xúc, biết được như sau: Sanh y lấy ái làm nhân, lấy ái làm tập khởi, lấy ái làm tác sanh, lấy ái làm hiện hữu. Do ái có mặt, sanh y hiện hữu. Do ái không có mặt, sanh y không hiện hữu.

Vị ấy biết sanh y, biết sanh y tập khởi, biết sanh y đoạn diệt, và biết con đường thích ứng đưa đến sanh y đoạn diệt. Do thực hành như vậy, vị ấy được gọi là tùy pháp hành.

Này các Tỳ Kheo, đây gọi là Tỳ Kheo đã chơn chánh thực hành để tận diệt đau khổ và đoạn diệt sanh y một cách hoàn toàn.

Vị ấy lại nắm giữ thêm nội xúc và nắm giữ như sau: Nhưng ái này, khởi lên tại chỗ nào được khởi lên, an trú tại chỗ nào được an trú?

Vị ấy nắm giữ nội xúc, biết được như sau: Tất cả những gì ở đời khả ái, hấp dẫn, khởi lên.

Tại chỗ ấy, ái được sanh khởi.

Tại chỗ ấy, ái được an trú.

Và cái gì ở đời khả ái, hấp dẫn?

Con mắt ở đời là khả ái, hấp dẫn khởi lên.

Tại chỗ ấy, ái được sanh khởi.

Tại chỗ ấy ái được an trú.

Lỗ tai ở đời là khả ái, hấp dẫn.

Lỗ mũi ở đời là khả ái, hấp dẫn.

Lưỡi ở đời là khả ái, hấp dẫn.

Thân ở đời là khả ái, hấp dẫn.

Ý ở đời là khả ái, hấp dẫn khởi lên.

Tại chỗ ấy, ái được sanh khởi.

Tại chỗ ấy, ái được an trú.

Này các Tỳ Kheo, những ai trong quá khứ, là Sa Môn hay Bà La Môn, thấy những gì ở đời khả ái, hấp dẫn là thường còn, thấy là lạc, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn, thấy là tự ngã, những người ấy làm ái tăng trưởng.

Những ai làm ái tăng trưởng, những người ấy làm sanh y tăng trưởng.

Những ai làm sanh y tăng trưởng, những người ấy làm đau khổ tăng trưởng.

Những ai làm đau khổ tăng trưởng, những người ấy không thể giải thoát sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não.

Ta nói rằng họ không thể giải thoát khỏi đau khổ.

Này các Tỳ Kheo, những ai trong tương lai là Sa Môn hay Bà La Môn thấy những gì ở đời khả ái, hấp dẫn là thường còn, thấy là lạc, thấy là tự ngã, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn, những người ấy sẽ làm ái tăng trưởng.

Những ai làm ái tăng trưởng, những người ấy sẽ làm sanh y tăng trưởng.

Những ai làm sanh y tăng trưởng, những người ấy sẽ làm đau khổ tăng trưởng.

Những ai làm đau khổ tăng trưởng, những người ấy không thể giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Ta nói họ không có thể giải thoát khỏi đau khổ.

Này các Tỳ Kheo, những ai trong hiện tại là Sa Môn hay Bà La Môn thấy những gì ở đời khả ái, hấp dẫn là thường còn, thấy là lạc, thấy là tự ngã, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn, những người ấy làm ái tăng trưởng.

Những ai làm ái tăng trưởng, những người ấy làm sanh y tăng trưởng.

Những ai làm sanh y tăng trưởng, những người ấy làm đau khổ tăng trưởng.

Những ai làm đau khổ tăng trưởng, những người ấy không thể giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Ta nói rằng họ không thể giải thoát khỏi đau khổ.

Này các Tỳ Kheo, ví như một bình bằng đồng, đựng nước uống có sắc, có hương, có vị và nước uống ấy có pha thuốc độc.

Rồi một người đi đến, bị nóng bức bách, bị nóng áp đảo, mệt mỏi, run rẩy, khát nước và có những người nói với người ấy như sau: Này bạn, bình đồng đựng nước uống này, có sắc, có hương, có vị, và bình nước uống ấy có pha thuốc độc.

Nếu bạn muốn, hãy uống. Trong khi uống, bạn sẽ được thích thú về sắc, về hương, về vị. Sau khi uống, do nhân duyên ấy, bạn có thể đi đến chết, hay đau khổ gần như chết. Người kia có thể uống bình nước bằng đồng ấy một cách hấp tấp không suy nghĩ, không từ bỏ. Người kia do nhân duyên ấy, có thể đi đến chết hay đau khổ gần như chết.

Cũng vậy, này các Tỳ Kheo, những ai trong quá khứ, là Sa Môn hay Bà La Môn, phàm vật gì khả ái hấp dẫn ở đời. Những ai trong tương lai.

Này các Tỳ Kheo, những ai trong hiện tại là Sa Môn hay Bà La Môn, thấy những gì ở đời khả ái, hấp dẫn là thường còn, thấy là lạc, thấy là tự ngã, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn, những người ấy làm ái tăng trưởng.

Những ai làm ái tăng trưởng, những người ấy làm sanh y tăng trưởng.

Những ai làm sanh y tăng trưởng, những người ấy làm đau khổ tăng trưởng.

Những ai làm đau khổ tăng trưởng, những người ấy không thể giải thoát khỏi sanh, già chết, sầu, bi, khổ, ưu, não.

Ta nói họ không thể giải thoát khỏi đau khổ.

Và này các Tỳ Kheo, những ai trong quá khứ là Sa Môn hay Bà La Môn thấy những gì khả ái, hấp dẫn ở đời là vô thường, thấy là khổ, thấy là vô ngã, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hãi, những người ấy từ bỏ ái.

Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ sanh y.

Những ai từ bỏ sanh y, những người ấy từ bỏ đau khổ.

Những ai từ bỏ đau khổ, những người ấy đã được giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não.

Ta nói rằng họ đã giải thoát khỏi đau khổ.

Và này các Tỳ Kheo, những ai trong tương lai là Sa Môn hay Bà La Môn, thấy những gì khả ái, hấp dẫn ở đời là vô thường, thấy là khổ, thấy là vô ngã, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hãi, những người ấy sẽ từ bỏ ái.

Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ sanh y, Ta nói họ có thể giải thoát khỏi đau khổ.

Còn những ai, này các Tỳ Kheo, trong hiện tại là Sa Môn hay Bà La Môn, thấy những gì khả ái, hấp dẫn ở đời là vô thường, thấy là khổ, thấy là vô ngã, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hãi, họ từ bỏ ái.

Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ sanh y.

Những ai từ bỏ sanh y, những người ấy từ bỏ đau khổ.

Những ai từ bỏ đau khổ, những người ấy sẽ giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não.

Ta nói họ sẽ giải thoát khỏi đau khổ.

Ví như, này các Tỳ Kheo, một bình nước bằng đồng có sắc, có hương, có vị, nhưng bị pha thuốc độc.

Rồi có người đi đến, bị nóng bức bách, bị nóng áp đảo, mệt mỏi, run rẩy, khát nước.

Có những người nói với người ấy: Này bạn, bình nước bằng đồng này có sắc, có hương, có vị, nhưng bình nước uống ấy bị pha thuốc độc.

Nếu bạn muốn, hãy uống. Trong khi uống, bạn sẽ thích thú về sắc, về hương, về vị. Sau khi uống, do nhân duyên ấy Bạn có thể đi đến chết, hay đau khổ gần như chết.

Và này các Tỳ Kheo, người ấy có thể suy nghĩ như sau: Ở đây, ta có thể nhiếp phục khát nước này với uống rượu, hay nhiếp phục với ăn sữa đông sanh tô, hay nhiếp phục với ngậm muối, hay nhiếp phục với cháo chua. Nhưng ta không có thể uống thứ này, nó khiến ta phải bất hạnh, đau khổ lâu dài. Người ấy sau khi suy nghĩ, không uống và từ bỏ thứ nước uống ấy.

Do nhân duyên này, người ấy không đi đến chết, hay sự đau khổ gần như chết. Cũng vậy, này các Tỳ Kheo, những ai trong thời quá khứ là Sa Môn hay Bà La Môn, thấy những gì khả ái hấp dẫn ở đời là vô thường, thấy là đau khổ, thấy là vô ngã, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hãi, họ đoạn trừ ái.

Những ai đoạn trừ ái, những người ấy đoạn trừ sanh y.

Những ai đoạn trừ sanh y, những người ấy đoạn trừ đau khổ.

Những ai đoạn trừ đau khổ, những người ấy được giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Ta nói họ được giải thoát khỏi đau khổ.

Này các Tỳ Kheo, những ai trong tương lai. Những ai trong thời hiện tại là Sa Môn hay Bà La Môn, thấy những gì khả ái, hấp dẫn ở đời là vô thường, thấy là khổ, thấy là vô ngã, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hãi, họ từ bỏ ái.

Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ sanh y.

Những ai từ bỏ sanh y, những người ấy từ bỏ đau khổ.

Những ai từ bỏ đau khổ, những người ấy được giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não.

Ta nói rằng họ được giải thoát khỏi đau khổ.

***  

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần